Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Đấu giá sư nói tới đây, ngừng một chút, dưới đài hoàn toàn yên tĩnh, đấu giá sư cười yêu kiều, lại nói tiếp.

“Lúc trước có người vô tình đi vào mỏm đá nóng Kim Giác Châu, phát hiện ra bản vẽ một phần kho báu, còn có một ít tư liệu, cuối cùng mấy thứ này đã trải qua nghiệm chứng của đấu giá sư phòng đấu giá chúng ta, đúng là nó có liên quan đến bản đồ kho báu Bạch Vân, một ít tài liệu kia cũng vậy.”

“Các vị cũng biết, chẳng mấy chốc kho báu Bạch Vân sẽ khai quật, vì vậy chúng ta sẽ công khai bán đấu giá phần bản vẻ bản đồ kho báu này.”

“Nhưng bản vẽ bản đồ kho báu này đã bị đấu giá sư của chúng ta cắt đứt ra rồi, một phần bản đồ kho báu bị cắt thành hai mươi phần.”

“Nhưng các vị đừng lo lắng, hai mươi phần này, mỗi phần là một khu vực, nói cách khác chỉ cần các người lấy được một phần bản vẽ liền có thể tìm đến một khu vực của kho báu, đương nhiên cũng lấy được đồ tương ứng.”

“Mặt khác còn một ít tài liệu liên quan cũng bị chúng ta chia thành năm phần, hôm nay bán đấu giá manh mối về kho báu Bạch Vân có tổng cộng hai mươi lăm phần.”

Lời đấu giá sư trên đài vừa dứt, dưới đài vang lên một tiếng ầm.

Mọi người kích động, đồng thời trong lòng mỗi người đều mắng to phòng đấu giá Kỳ Long gian trá.

Một tấm bản đồ kho báu cắt thành hai mươi phần, tài liệu liên quan cũng cắt thành năm phần.

Cứ như vậy, bọn họ kiếm được bao nhiêu tiền.

Gian thương, thật đúng là gian thương.

Trong lòng mọi người mắng, nhưng trong miệng lại vui mừng nói: “Đấu giá đi, lập tức đấu giá đi.”

Dưới đài, Vân Thiên Vũ không kích động giống những người khác, ngược lại có hơi thất vọng, lúc đầu nàng còn tưởng rằng có thể lấy được một ít dược liệu về luyện đan, kết quả người ta trực tiếp bắt đầu đấu giá bản đồ kho báu Bạch Vân cùng tài liệu.

Phượng Vô Nhai bên cạnh Vân Thiên Vũ liếc mắt nhìn liền thấy biểu cảm Vân Thiên Vũ không vui lắm, nhưng không nhịn được nhỏ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Vân Thiên Vũ nhỏ giọng nói: “Lúc đầu ta muốn lấy một ít dược liệu mang về, ngươi xem kết quả trưc tiếp đấu giá bản đồ kho báu.”

“Muội đừng lo lắng dược liệu, trở về ta cùng muội đi chợ tìm dược liệu, ngược lại thì chúng ta có thể đấu giá bản vẽ bản đồ kho báu này, nếu như lấy được một phần, nói không chừng có thể lấy từ trong đó một ít bảo bối.”

Phượng Vô Nhai vừa nói, Vân Thiên Vũ lập tức ngăn cản hắn.

“Đừng, ngươi tuyệt đối không nên tham gia đấu giá.”

“Vì sao?”

Phượng Vô Nhai nhướn mắt khó hiểu, Vân Thiên Vũ bên cạnh nói thật nhanh: “Lẽ nào ngươi không thấy lúc này trong phòng đấu giá có mấy nghìn ánh mắt nhìn chằm chằm hai mươi mấy phần đó, cho dù đấu giá được, với tu vi linh lực của ngươi phần bản vẽ này cũng sẽ bị người khác cướp đi, tội gì tiền mất tật màng.”

Vốn dĩ nàng cũng muốn đấu giá, trong kho báu Bạch Vân có rất nhiều bảo bối, nói không chừng trong đó còn có tung tích cây Tiên Linh.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy không thích hợp, nếu như các nàng đấu giá, sau đó sẽ là đối tượng cho người khác đuổi giết.

Nếu như tham dự đấu giá, chi bằng?

Vân Thiên Vũ cười nhạt, Phượng Vô Nhai đứng bên cạnh thất vọng không nói nổi, lúc này chỉ hận tu vi linh lực của mình quá thấp.

Vân Thiên Vũ tự tay vỗ vai hắn trấn an nói:

“Chúng ta không tham gia đấu giá, không có nghĩa chúng ta không lấy được bản đồ kho báu, ngươi nhớ kỹ, ngày hôm nay bết kể là ai đấu giá được bản đồ kho báu nhất sẽ lọt vào tầm ngắm tranh đoạt của người khác, chúng ta sẽ núp trong bóng tối, ngựa bắt ve sầu, hoàng tước phía sau chim sẻ, đến lúc đó đợi người ta dành nhau đến lưỡng bại câu thương, chúng ta mượn cơ hội cướp đi bản đồ và tài liệu, không phải liền có sao?”

Vân Thiên Vũ dứt lời, Phượng Vô Nhai không nhịn được cười rộ lên, giơ tay lên chỉ vào đầu Vân Thiên Vũ nói: “Muội đó, vẫn luôn xảo trá tai quái như thế.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui