Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Phượng Vô Nhai ở phía sau đợi đến khi hắn đi rồi, y nhanh chóng đi tới trước mặt Vân Thiên Vũ nói: "Vũ nhi, chuyện này thật đúng là không dễ dàng, tên kia vậy mà lại đồng ý để ta bảo vệ muội. Xem ra hắn thật sự rất thích muội, ta thấy vui cho muội."

Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn Phượng Vô Nhai: "Cảm ơn."

Nàng nghĩ đến bản thân đã cản trở Phượng Vô Nhai, cho nên ngại ngùng nói: "Phượng Vô Nhai, xin lỗi, là ta liên lụy khiến huynh không thể đi rèn luyện." 

Phượng Vô Nhai lập tức mất hứng trừng mắt nhìn nàng: "Muội nói gì vậy, không phải nói chúng ta là bằng hữu sao? Muội nói như vậy, ta sẽ rất tức giận đấy."

Vân Thiên Vũ nhướn mày cười khẽ: "Được rồi, ta biết rồi, huynh đừng tức giận."

Hai người sau khi nói xong, Vân Thiên Vũ nhìn Phượng Vô Nhai nói: "Huynh có thể đi nghỉ ngơi, không cần trông coi ta đâu, nếu ta có chuyện gì thì ta sẽ phái Ngạo Minh hoặc Điêu Gia đi tìm huynh là được rồi." 

Phượng Vô Nhai không đồng ý như vậy: "Ta không đồng ý, ta sẽ trông coi muội, nếu như muội xảy ra chuyện gì, không cần nói đến việc ta sẽ cảm thấy có lỗi, chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên sẽ ăn thịt ta mất, cho nên ta sẽ không đi đâu. Nếu như muội mệt mỏi thì vào nghỉ ngơi đi, mặc kệ ta."

Vân Thiên Vũ nghĩ đến một chuyện, nhanh chóng hỏi Phượng Vô Nhai: "Vô Nhai, nếu ta muốn cứu người thì nên đến chỗ nào để cứu đây?"

"Cứu người? Muội muốn cứu ai à?" 

Phượng Vô Nhai vẻ mặt kinh ngạc, Vân Thiên Vũ bất đắc dĩ nhướn mày, sau đó nói với Phượng Vô Nhai về chuyện trên người mình có Phượng Linh giới, nếu nàng muốn mở tầng thứ ba của Phượng Linh giới, nhất định phải cứu người tích góp một vạn điểm.

Phượng Vô Nhai nghe thấy liền trợn mắt há mồm, đồng thời trong lòng vô cùng cảm động, bởi vì Vũ nhi nói cho y biết chuyện quan trọng như vậy, chứng tỏ trong lòng nàng thật sự xem y là bằng hữu tốt rồi. Bằng không nàng tuyệt đối sẽ không nói cho y biết chuyện bí mật như vậy,.

"Cứu người còn không đơn giản sao? Bên trong học viện này, mỗi ngày đều có người quyết đấu, có đôi khi thậm chí là người của hai bang phái quyết đấu, lúc hai bang phái quyết đấu sẽ có rất nhiều người bị thương. Đến lúc đó, muội muốn cứu bao nhiêu người thì sẽ có bấy nhiêu người." 

Phượng Vô Nhai nói xong, mắt Vân Thiên Vũ sáng lên, nàng nhanh chóng nói: "Vậy huynh mau phái người đi xem tình hình trong học viện, nếu có chuyện gì thì tới nói cho ta biết, ta sẽ đi cứu người."

Nàng hiện tại chỉ muốn nhanh chóng mở ra tầng thứ ba của Phượng Linh giới, nếu như vậy, ba linh thú có thể luyện tu, chúng nó theo nàng cũng đã lâu, bây giờ nàng muốn làm chút chuyện cho chúng nó.

“Được.” 

Phượng Vô Nhai đồng ý, lập tức quay đầu gọi Cổ Dao đến, căn dặn Cổ Dao đi làm chuyện này, nếu như trong học viện có người đánh nhau thì lập tức thông báo cho bọn họ, bọn họ sẽ đi qua cứu người.

Cổ Dao nhận lệnh, gã nhanh chóng đi làm.

Hai người Vân Thiên Vũ và Phượng Vô Nhai vừa nói chuyện vừa đi vào trong, đợi đến khi đến chỗ ở của Vân Thiên Vũ, Phượng Vô Nhai bảo Vân Thiên Vũ đi vào nghỉ ngơi một lát, y sẽ ở chỗ tối phụ trách bảo vệ nàng, bảo nàng đừng lo lắng. 

Vân Thiên Vũ suy nghĩ, quả thật nàng muốn nghỉ ngơi một lát.

Tuy rằng lúc này nàng sốt ruột cứu người, lại muốn tìm tung tích của dị hỏa, nhưng bây giờ một là không có ai để cứu, hai là cũng không biết tung tích của dị hỏa. Về phần dị hỏa bên trong Tu Linh tháp của học viện Thiên Kình, nàng không thể nào trộm được, Tư Không viện trưởng đã biết nàng muốn trộm dị hỏa rồi, nhất định sẽ tăng mạnh phòng thủ để bảo vệ dị hỏa.

Sau khi Vân Thiên Vũ tạm biệt Phượng Vô Nhai, nàng tự đi vào phòng nghỉ ngơi, nhưng trước khi ngủ, nàng đột nhiên nghĩ đến một tòa bảo tháp mà nàng đã lấy được từ kho báu Bạch Vân, Diệt Yêu tháp. 

Nàng nhanh chóng lấy ra Diệt Yêu tháp, đồng thời trong đầu tìm ra thần chú liên quan tới việc khống chế Diệt Yêu tháp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui