Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Tiểu nhị nhanh chóng tỉnh táo lại gật đầu: “Có nghiệm chứng, người chờ một chút, ta lập tức bẩm báo quản sự của chúng ta tới tiếp đãi người.”

Tiểu nhị nói xong cũng chạy đi.

Đám người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên đánh giá xung quanh, phát hiện công hội có rất nhiều người mua bán đan dược. 

Náo nhiệt không nói được, nhưng lúc này dường như sự chú ý của mọi người đều tập trung ở trên người bọn họ.

Mọi người đang nói về chuyện Vân Thiên Vũ muốn nghiệm chứng thiên cấp luyện đan sư.

Rất nhiều người có thái độ không tin đang nghị luận. 

Cái gì cũng nói.

Vân Thiên Vũ cũng không để ý tới những người này, chỉ đánh giá bốn xung quanh.

Ngược lại trên đầu nàng mang khăn chùm đen, người khác cũng không nhìn thấy nàng. 

Trong lúc mấy người trong công hội đang đánh giá, một người trung niên mập mạp vội vã đi đến.

Người trung niên này vừa tới liền khom người, cung kính nói: “Các hạ muốn nghiệm chứng thân phận thiên cấp luyện đan sư sao?”

Vân Thiên Vũ thờ ơ nói: “Đúng vậy.” 

Quản sự vừa nghe lời nàng nói, rõ ràng là vô cùng trẻ tuổi, kinh ngạc tột cùng.

Nhưng nhìn người không chỉ nhìn tướng mạo, nói không chừng cô gái trẻ này thật sự rất lợi hại, sao hắn lại có thể đắc tội.

“Cô nương mời theo ta đi vào.” 

Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ đi theo phía sau quản sự đi thẳng vào nội sảnh công hội.

Lúc này bên ngoài đại sảnh, mọi người tụm năm tụm ba bàn tán không thôi.

Không ai có tâm tình đi mua đan dược nữa. 

Ngược lại đối với chuyện Vân Thiên Vũ có phải thiên cấp luyện đan sư hay không thì hết sức quan tâm.

Nội sảnh công hội luyện đan sư.

Ngoài quản sự mập mạp, còn có một ông lão tóc hoa râm. 

Quản sự mập mạp dẫn đám người Vân Thiên Vũ đi vào, liền giới thiệu với ông lão kia: “Hạ lão, chính là tiểu cô nương này muốn tới nghiệm chứng thân phận thiên cấp luyện đan sư.”

Vẻ mặt Hạ lão kinh ngạc nhìn Vân Thiên Vũ, tuy là nhìn dáng vẻ tiểu cô nương này không rõ lắm, nhưng nhìn vóc người thanh tú, đi lại thướt tha cũng có thể đoán ra vị cô nương này tuổi không lớn.

Người như vậy làm sao có thể là thiên cấp luyện đan sư, nếu như vậy làm sao lão ta chịu nổi. 

Sắc mặt Hạ lão có chút nghiêm túc nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Tiểu cô nương, đây không phải là nói đùa, ngươi thật sự muốn nghiệm chứng thân phận thiên cấp luyện đan sư.”

Vân Thiên Vũ hỏi ngược lại: “Có vấn đề gì không? Chẳng lẽ công hội này không có nghiệm chứng thân phận thiên cấp luyện đan sư sao?”

Hạ lão bị nghẹn một cái, lão ta vừa mới vượt qua nghiệm chứng thiên cấp luyện đan sư, nhưng lão đã hơn mấy chục tuổi mới đến thân phận thiên cấp luyện đan sư. 

Nhưng vị này rõ ràng tuổi còn rất trẻ, lại nói mình là thiên cấp luyện đan sư.

Nếu nàng là thiên cấp luyện đan sư làm sao lão ta chịu nổi.

Hã lão khóc không ra nước mắt, ngước mắt nhìn Vân Thiên Vũ chằm chằm, nói: “Tiểu cô nương có thể lấy khe che trên đầu xuống được không? Chỗ này không có người ngoài, có thể lấy khăn che xuống rồi.” 

Vân Thiên Vũ không phản đối, lấy khăn che màu đen trên đầu xuống.

Khuôn mặt xinh đẹp lộ ra phía dưới khan chùm.

Tất cả người trong sảnh đều ngẩn ra. 

Dáng vẻ tiểu cô nương này thật đẹp, hơn nữa đúng như bọn họ đoán, tuổi còn rất trẻ, tuổi còn trẻ lại xinh đẹp như vậy mà nàng lại nói muốn nghiệm chứng thân phận thiên cấp luyện đan sư.

Điều này có thể sao?

Mọi người hoài nghi. 

Hạ lão nhìn Vân Thiên Vũ hỏi: “Tiểu cô nương, ngươi biết muốn trở thành thiên cấp luyện đan sư phải có hai điều quan trọng, thứ nhất, phải có một lò luyện đan thượng hạng trân quý, xin hỏi ngươi có không?”

Vân Thiên Vũ nhấc tay một cái, một cái đan đỉnh màu tím đen xuất hiện trên tay của nàng.

Đan đỉnh của nàng khiến người ta chỉ cần nhìn vào là biết đây là một cía đan đỉnh trân quý thượng hạng. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui