Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Trong phòng Tiểu Anh hưng phấn giơ chân: “Người xem, Đan Đỉnh tiếp nhận chủ nhân rồi, sau này tốt rồi, chủ nhân có Đan Đỉnh rồi, về sau luyện đan cũng dễ dàng hơn nhiều, hơn nữa chúng ta có thể có đan dược ăn.”

Trong phòng Vân Thiên Vũ đang vui vẻ vuốt Đan Đỉnh, nghe được lời Tiểu Anh nói, mặt tối sầm.

Hóa ra Tiểu Anh này hưng phấn như vậy là vì bản thân có đan dược ăn. 

Nàng từng nói luyện đan cho nó ăn sao?

“Ta từng nói luyện đan cho ngươi ăn sao?”

Tiểu Anh trợn tròn mắt, chẳng lẽ nó mừng hụt sao? 

Tiểu Anh vẻ mặt cầu xin, nằm trên mặt đất, hai móng vuốt thẳng: “Người ta muốn ăn đan, người ta muốn ăn đan…”

Bởi vì bọn chúng có thể dùng uy lực của đan dược để tu luyện.

Vân Thiên Vũ không biết nói gì hừ lạnh: “Câm miệng, có tin ta may cái miệng chim của ngươi lại không?” 

Được rồi, Tiểu Anh ngoan ngoãn câm miệng, không dám nói thêm nữa.

Vân Thiên Vũ cất Đan Đỉnh, ngồi xếp bằng trên giường, nhanh chóng mở ý thức trong đầu, phương thức phối đan dược bên trong phương thuốc dân gian thượng cổ nhanh chóng chuyển động trong đầu nàng, nàng lướt qua tất cả phương thuốc dân gian một lần rất nhanh.

Cuối cùng phát hiện trong phương thuốc dân gian có không ít phương thuốc điều trị cho người mất trí nhớ. 

Nàng nhanh chóng lấy một phương thuốc đơn giản nhất thí luyện.

Sau khi chọn xong phương thuốc, liền cẩn thận xem qua một lần, xem cần những dược liệu nào.

Vân Thiên Vũ lập tức xuống giường viết dược liệu cần có, gọi Diệp Gia vào. 

“Biểu tỷ, tỷ lập tức đi mua cho mua vài loại dược liệu này.”

Diệp Gia không hỏi nhiều, trực tiếp đi ra ngoài, giúp Vân Thiên Vũ mua dược liệu.

Nhưng mới vừa đi hai bước, Vân Thiên Vũ phía sau gọi nàng, dặn dò: “Giúp muội mua hai ba cái lò đan về đây.” 

Tuy rằng trong không gian của nàng chỉ có một cái lò luyện đan tốt nhất, nhưng nàng chưa từng luyện đan dược, nàng sợ bản thân dùng sức không đủ, làm nổ Đan Đỉnh, cho nên nàng mới bảo Diệp Gia mua lò luyện đan.

Nhưng nàng lại sợ một lò đan không đủ, mới bảo Diệp Gia mua hai ba cái về.

Diệp Gia kinh ngạc nhướn mày: “Vũ Mao, muội cần lò đan làm gì?” 

“Luyện đan.”

Vân Thiên Vũ nhướn mày nói, Diệp Gia không nhịn được sợ hãi.

Vũ Mao vốn đã đủ ưu tú, nếu còn học luyện đan, trời ạ, như vậy rất nghịch thiên. 

Diệp Gia không hỏi nữa, trực tiếp xoay người đi ra ngoài.

Sau khi Vân Thiên Vũ cùng lão vương gia An thân vương phủ ăn xong, sắc trời đã tối.

Vân Thiên Vũ lập tức vào phòng của mình, bắt đầu xem luyện đan như thế nào. 

Luyện đan, trước tiên tiến hành dung hợp tinh thần lực cùng linh lực của bản thân, tạo ra mồi lửa, châm lò đan, sau đó loại bỏ tạp chất của dược liệu, giống như tiến hành luyện nước, cuối cùng đợi cho tất cả dược liệu tan ra nước, tiến hành dung hợp.

Ở trong đó, loại bỏ tạp chất của dược liệu rất quan trọng, bởi vì chất lượng của đan dược đều có thượng đẳng, trung đẳng, hạ đằng, thậm chí còn có cả phế phẩm.

Phế phẩm cơ bản không có gì dùng được, bởi vì bên trong có tạp chất, không đạt được hiệu quả của đan dược. 

Mồi lửa là quan trọng nhất. Phải khống chế được ngọn lửa từ đầu tới cuối, nếu đắn đo một chút không xong, sẽ khiến cho lò bị nổ.

Vân Thiên Vũ vừa hiểu thông thuật luyện đan, Diệp Gia cũng mua dược liệu và lò đan trở về.

Nàng vừa về đến liền thở hổn hển nói: “Lò đan này cũng thật khó mua, tỷ chạy bao nhiêu chỗ mới mua được, muội biết không? Bởi vì người luyện đan rất ít, cho nên người ta không bán lò đan.” 

Vân Thiên Vũ nghe xong gật đầu nói nói: “Biểu tỷ vất vả rồi.”

“Tỷ không sao, chỉ là muội muốn coi chừng chút, luyện đan cũng không phải trò chơi, một lần không tốt, sẽ vì nổ lò đan mà làm bản thân bị thương.”

“Không sao, muội sẽ cẩn thận.” 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui