Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Bùi Khang sau khi nói xong để đũa xuống nhìn Vân Thiên Vũ nói: "Tiểu Khê, con không cần đánh đến sống chết với mấy người Văn Tuấn và Văn Húc, con chỉ cần khiến bọn nó không xem thường con nữa là được, cho dù con đánh không lại bọn nó, con cũng là lợi hại nhất, chờ tổ phụ con nhìn thấy linh lực thiên phú của con, biết sự lợi hại của con rồi, sau này gia tộc sẽ toàn lực bồi dưỡng con. Nhưng con đừng để bản thân bị thương."

Bùi Khang rất coi trọng nữ nhi vừa mất đi lại có được này, sợ nàng sẽ bị thương.

Lâm Tú Uyển cũng ra sức gật đầu: "Ừm, tiểu Khê, đừng để bị thương, con bị thương mẹ sẽ rất đau lòng."

Vân Thiên Vũ cảm nhận được tình thân sâu đậm của bọn họ, trong lòng vô cùng ấm áp, một loại gọi là tình cảm cha con đã trở lại trong lòng, còn có tình cảm mẹ con nữa, nàng không ghét cảm giác này.

"Ừm, hai người yên tâm đi, con không xảy ra chuyện gì đâu."

Vân Thiên Vũ sau khi nói xong liền đứng dậy, Bùi Khang và Lâm Tú Uyển lập tức buông bát đũa xuống, đứng dậy cùng nàng đi đến sân đấu võ.

Ba người vừa đi vừa nói chuyện, Vân Thiên Vũ hỏi Bùi Khang: "Cha, cấp bậc của linh lực ở tây đại lục chia thành các loại linh giả, linh sĩ, linh tướng, linh vương, linh hoàng,…Vậy thì chúng ta làm thế nào để phân biệt cấp bậc của bọn họ?"

Bùi Khang nói với Vân Thiên Vũ: "Đẳng cấp thấp nhất là linh giả, linh giả là linh mạch hấp thu linh lực của không gian tự mình tu luyện, chia làm thất sắc, bao gồm xích, tranh, hoàng, lục, thanh, lam, tử. Linh sĩ lại có thể tùy ý thi triển linh lực, nhưng sức mạnh của linh sĩ quá nhỏ, cho nên chỉ có thể thi triển linh khí trong vòng mấy thước, nếu xung quanh cơ thể có rất nhiều đồ vật linh tính, vậy thì có thể thi triển lại để dùng."

"Linh tướng lại lợi hại hơn nhiều, linh lực ở chu vi vài dặm đều có thể tùy ý thi triển. Linh vương lại có thể thi triển trong vòng mấy trăm dặm. Tóm lại càng về sau càng lợi hại, nếu là tu luyện đến cấp bậc linh tôn, linh lực trong trời đất đều có thể tùy ý sử dụng, nhưng đó là sự tồn tại nghịch thiên, rất ít người có thể tu luyện đến cấp bậc như vậy."

Bùi Khang nói đến đây, vẻ mặt kinh sợ.

Sự tồn tại nghịch thiên như vậy, chỉ cần một bàn tay là có thể hô phong hoán vũ rồi, thật lợi hại.

Vân Thiên Vũ không để ý đến sự thán phục của Bùi Khang, nàng tò mò hỏi: "Vậy lúc trước người nói cái gì là thất tinh linh sĩ, ngũ tinh linh sĩ, lại là chuyện gì nữa?"

"Giữa cấp bậc linh lực lại chia thành một đến chín tinh, sau cửu tinh mới có thể tăng cấp."

"Vậy làm sao nhìn ra tu vi của một người là mấy sao?"

Vân Thiên Vũ rất ngạc nhiên, lần này Bùi Khang không nói gì, mà trực tiếp phất tay, đưa tay đến trước mặt Vân Thiên Vũ, chỉ thấy trong lòng bàn tay của Bùi Khang lóe lên năm ngôi sao sáng.

"Mỗi người đạt tới cấp bậc gì, trong lòng bàn tay sẽ hiện lên cấp bậc đó, nhưng người bình thường xem tu vi linh lực đều có thể biết là trình độ gì, sau này con cũng sẽ biết thôi."

Bùi Khang và Vân Thiên Vũ nói chuyện, sau đó đã đi tới chỗ đại hội đấu võ.

Lúc này, có người phát hiện bọn họ, cho nên kinh ngạc kêu lên.

"Tứ lão gia đến."

"Khê tiểu thư đến."

Ngay lập tức có rất nhiều người quay sang nhìn, Vân Thiên Vũ từ trong những con mắt nhìn chằm chằm này chậm rãi xuất hiện, nhưng đối mặt với nhiều người như vậy, thần thái của nàng vô cùng ung dung, không tự ti cũng không kiêu ngạo, hoàn toàn không giống với những người bối rối bất an ở trước mặt.

Cả người bình tĩnh, điềm đạm. Nhìn nàng như vậy, khiến lão gia của Bùi gia nheo mắt lại đánh giá nàng.

Trước đây Bùi lão gia chưa từng nhìn kĩ nàng, vừa nhìn thấy đã cảm thấy quanh thân nàng khí chất trầm tĩnh như nước, mọi cử động không khỏi ung dung tao nhã giống một vị thượng giả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui