Thú Phu Cường Cường Thưởng

Thiên Dạ không biết mình làm cách nào đi đến, chỉ thấy trước mắt một mảng tối đen, nhiệt độ không khí càng ngày càng thấp, làm cho nàng cảm giác thật lạnh lẽo, nhịn không được chà chà cánh tay, nhưng là...vẫn rất lạnh, tựa như có vật gì tại đây tỏa ra lãnh khí, làm cho người ta thấy trong lòng hoảng hốt.

“Ai nha!”, 


Bỗng nhiên dưới chân có vật gì mạnh mẽ gạt xuống một cái, Thiên Dạ phanh một tiếng, trùng trùng điệp điệp ngã đập trên mặt đất, bàn tay nhất thời truyền đến cảm giác nóng rát. Chết tiệt! Lòng bàn tay vừa bị cục đá bén nhọn cắt qua. Nội tâm thầm mắng một tiếng, nàng dùng tay chân chống đứng lên, hương vị máu tươi hòa lẫn trong không khí, khiến đôi con ngươi đỏ sậm trong cặp mắt càng thêm sâu trầm, nhìn qua thực giống hai viên châu ngâm trong hồ máu, cực kỳ dọa người! Trong bóng đêm nhìn không thấy, nàng bỗng nhiên đụng trúng vật gì đó, nhịn không được đưa tay nhéo nhéo, hảo cứng rắn, hảo lãnh, cảm giác tựa như sờ trên tấm sắt.

Kỳ quái? Đây là cái gì? Tay nhỏ bé theo vật kia hướng lên sờ, nhưng càng sờ, nàng lại cảm thấy không thích hợp. Thật sự...giống như cái đuôi của động vật nào đó, mặt trên dường như còn có vảy, cảm giác có điểm cách tay. Đột nhiên, Thiên Dạ thân thể chợt cứng đơ, giống như bị điểm huyệt, đồng tử phía trước co rút nhanh thành một cái điểm nhỏ, yết hầu muốn liều mạng hò hét nhưng lại không phát ra được âm thanh nào, thân thể nhỏ bé bởi vì khủng hoảng mà kịch liệt run rẩy! Chỉ thấy cách khuôn mặt nàng khoảng cách cỡ một bàn tay, một đôi mắt đỏ đậm gắt gao trừng nàng, Thiên Dạ thậm chí còn cảm giác được luồng lãnh khí theo lỗ mũi của vật kia phun trên mặt, tiến đến trong tóc gáy, làm cho nàng theo đáy lofngcarm giác được kinh hãi!


“Rống rống____”

Một trận tiếng hô trầm thấp theo trong miệng vật kia phát ra, thanh âm khàn khàn mà áp lực, mang theo hơi thở thô bạo, một cỗ mùi huyết tinh tiến vào bên trong xoang mũi làm nàng có điểm cảm thấy ghê tởm! Thiên Dạ bị tiếng hô mạnh làm cho bừng tỉnh, nháy mắt đầu óc phản ứng, không chút nghĩ ngợi xoay người liều mạng chạy như điên, tựa hồ muốn xuất ra toàn bộ khí lực. Chỉ là đối phương như sớm biết nàng muốn trốn chạy, cái đuôi lạnh lẽo tráng kiện sớm một bước đem đường lui của nàng chặn lại, Thiên Dạ ngã nhào trên mặt đất, xem nhẹ đau đớn mà nhắm đến phương hướng cửa động mà muốn chạy. Vật kia phun trong mũi ra một hơi, tựa hồ như cười nhạo nàng không biết tự lượng sức mình, chê cười nàng sức lực nhỏ yếu, mang theo cái đuôi với đầy vảy cực đại linh hoạt quét về phía Thiên Dạ, chẩn xác cuốn lấy lưng nàng làm Thiên Dạ liều mạng giãy dụa, khuôn mặt nhỏ nhắn sớm đã bị dọa đến trắng bệch, hoảng sợ hét chói tai, không ngừng xoay quanh ở trong động, làm vảy lợi hại kia cắt qua y phục da thú, bất tri bất giác, vật che lấp trên thân nàng bị phá nát. Trong bóng đêm, cặp mắt kia phát hiện ra bộ dạng xích lõa mê người của nàng, trong mắt dâng lên một trận hỏa diễm, hừng hực thiêu đốt!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận