Thú Phu Cường Cường Thưởng

Editor: Phượng Chi Hạ.

Thiên Dạ chậm rãi bước đi đến bờ sông nhìn làn nước trong xanh, ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vóc nước lên miệng uống mấy ngụm, tiếp sau đó lại rửa mặt cùng sửa soạng lại đầu tóc rối loạn của bản thân bằng hình ảnh phản xạ trên mặt nước, nhất thời cảm thấy vô cùng cảm thấy khoan khoái dễ chịu.

Nhưng mà đúng lúc này trong làn nước bỗng chốc xuất hiện một khuôn mặt quen thuộc, Thiên Dạ bị doạ đến mức hoảng hốt thét to một tiếng, ngã nhào về phía sau.

Không...Không có khả năng!!!

Tuyệt đối...Tuyệt đối không có khả năng!!!

Hắn làm sao có thể xuất hiện ở đây khi nơi này cách xa biển như vậy?!

Tên nhân ngư kia tuyệt đối không có khả năng xuất hiện được!

Nhưng khi nãy nàng quả thật đã nhìn thấy dung nhan mỹ lệ của ở dưới mặt nước, chẳng lẽ nàng bị hoa mắt nên nhìn nhầm chăng?!

“Có chuyện gì xảy ra?!”

Nhìn thấy tiểu giống cái ngã quỵ trên mật đất, Sanaa thần sắc khẩn trương vội vàng chạy đến đỡ nàng dạy, Boolean tuy rằng không có đi tới nhưng đôi mắt vẫn luôn nhắm chặt nghỉ ngôi đã nhanh chóng mở ra, lo lắng nhìn Thiên Dạ.

“Không...Không có việc gì...Có thể là do ta vừa tỉnh ngủ nên nhìn thấy ảo giác thôi!”

Thiên Dạ hướng về phía Sanaa nở nụ cười mang tính chất trấn an, đôi mắt không khỏi quét nhìn mặt nước thêm lần thứ hai, nhưng ngoài vài con cá nhỏ đang tung tăng bơi lội nào còn thấy được gương mặt tuyệt mỹ kia.

Sanaa cũng nhìn thoáng qua mặt nước một hồi rồi mới nhẹ nhàng ôm Thiên Dạ trở về hốc cây, đau lòng nhìn nàng nói:

“Sau này thời điểm nàng đi bất cứ nơi đâu cũng phải là do ta ôm nàng đi!”

“Được thôi! Nhưng hiện tại thương thế của ngươi còn chưa lành lại nên ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi ôm!”

Thiên Dạ không hề suy nghĩ liền nhanh chóng đưa ra lời cự tuyệt, nàng đây là đau lòng cánh tay hắn, không thể để nó vì nàng mà không có thời gian lành hẳn.

Nhìn Thiên Dạ mang bộ dáng thập phần kiên trì, Sanaa thở dài tỏ vẻ không biết phải làm sao cho tốt đối với nàng, bất quá trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp bởi vì tiểu giống cái là thật lòng quan tâm hắn.

Boolean nhìn hai người bọn họ khanh khanh ta ta, trong lòng không hiểu sao trào dâng một tia hương vị ê ẩm, có chút chua giống như nước ô mai mà hắn từng uống qua trước đây, nội tâm đặc biệt không thoải mái, nhịn không được nhắm mắt, không thấy không phiền.

Tuy nhiên không ai trong số ba người phát hiện được ở giữa lòng sông, không tiến động lộ ra khuôn mặt một người, đôi mắt xinh đẹp gắt gao khóa chặt trên người Thiên Dạ, đáy mắt một mảnh u ám.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui