Thu phục Tiểu Dã Miêu: Người tình khó bảo

_Reng…reng…reng
Tiếng chuông báo giờ giải lao reo lên,tôi vẫn không tài nào nguôi xuống cục tức này được.Dọn dẹp tập sách vào tôi cùng Ji Ki và Soo Jin xuống canteen trường đánh chén cái đã,phải tôi cái gì chứ đói bụng tôi chịu không nổi,sở thích của tôi là ăn và uống (a men ăn như heo đúng rồi)
-Ăn gì nhỉ?-tôi đăm chiêu nhìn menu
-Tớ vẫn như cũ uống sữa thôi.-Soo Jin nói
-Biết rồi,Ji Ki ăn gì?-tôi hỏi -Uhm…kim chi.-Ji Ki đáp sau một lúc ngẫm nghĩ
-Ax…biết mình không thích kim chi mà cậu còn ăn,ghét.-tôi hờn giận
-Ơ cậu không thích nhưng mình thích.-Ji Ki ngây mặt đáp lại
-Hứ mình ăn tteokbokki (tok bok gi).-tôi chu mỏ đáp
-Ừ ăn đi mình đền cậu chuyện lúc nãy.-Ji Ki cười trừ đáp
-Ừ mình sẽ không khách sáo đâu.-tôi cười gian

-Dì ơi cho con một phần tteokbokki nhiều ớt càng cay càng tốt,một saundae và một ly sikye ngọt và lạnh cho cháu ạ.-tôi nhìn dì bán ở canteen nói
-Ăn gì như heo thế,tớ nhiều tiền lắm sao.-Ji Ki phản ánh
-Nhiêu đây không thấm vào đâu cả.-tôi đáp
-Được rồi nếu không phải vì muốn đền tội cho cậu thì tớ đã bắt đầu tự mua rồi..-Ji Ki đáp
Bưng khay thức ăn lại bàn mà Soo Jin đã đợi sẵn,ngồi xuống chuẩn bị nhâm nhi phần ăn của mình thì cả canteen rộn ràng lên hẳn,không phải chứ ăn mà cũng bị ám nữa sao?
-Chúa phù hộ không phải là tên Shin Hyun Woo đó nếu không con sẽ ăn không ngon đâu,chúa phù hộ cho con.-tôi cầm nĩa mà không ngừng lạy cầu chúa
-Je Jae không phải mình anh Hyun Woo đâu còn có ai nữa đó.-Soo Jin lên tiếng
-Hả?Tên này còn dẫn theo ai hành hạ mình hả trời?-tôi càng thấy số mình khổ hơn nữa
-Park Je Jae mau qua đây cho tôi.-Hyun Woo ngồi bàn cạnh ra lệnh

-Ngồi yên là cách tốt nhất.-tôi thầm nói rồi cắm cúi ăn
-Park….Je…Jae..-Hyun Woo nhấn mạnh từng chữ một
-Má ơi cứu con với,con chưa muốn chết,dù chết cũng muốn làm con ma no.-tôi càng gục xuống ăn hơn nữa
-PARK JE JAE.-Hyun Woo mất kiên nhẫn
-Lãi nhãi tối ngày chỉ biết gọi tên mình,gọi nhiều vào rồi có ngày anh hết được gọi à,đáng ghét.-tôi chữi thầm đứng dậy đi lại phía anh
-Gì?-tôi cau có hỏi
-Kêu cô chơi thôi.-Hyun Woo cười đắc ý
-Anh….-tôi tức nghẹn cả họng,tên này muốn tôi không ăn được đây mà
-Anh gì mà anh?Đi mua đồ ăn cho tôi.-Hyun Woo ra lệnh
-Anh là ai mà sai bảo tôi chứ.-tôi phản bác
-Haizzz…giờ này không biết thư kí Kim có ở công ty Hyoki không ta?-Hyun Woo cầm chiếc điện thoại quơ trước mặt tôi
-Tên đáng ghét,tôi thề băm dằm anh ra.-tôi nghiến răng ken két hạ cơn tức xuống Zing Blog


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận