Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo


Khương Thích tránh ở trong phòng, mặc kệ Hàn Nhượng gõ cửa như thế nào, cô ấy vẫn chui vào trong chăn không chịu đi ra, họ hàng thân thích của Hàn Nhượng đều tha thiết ngồi chờ khắp phòng ở bên ngoài, Đường Thi vừa lấy hoa quả lại lấy quả hạch ra chiêu đãi, Đường Duy ngồi bên cạnh nói chuyện phiếm với bọn họ.

“Dì chờ một chút nhé, có lẽ chị Thích Thích có hơi thẹn thùng.”
“Ôi, con biết ăn nói ghê đấy chứ.”
“Bởi vì con rất hiểu chị Thích Thích!”
“Phải không? Vậy mau nói cho dì nghe xem, chị Thích Thích của con là người như thế nào?”
“Vô cùng xinh đẹp!” Đường Duy thật vui vẻ mà nói: “Rất hiền lành! Lại rất hoạt bát, luôn trợ giúp con và mẹ.”
Đường Thi ngồi xuống bên cạnh, cười nói: “Tính tình đứa nhỏ này hoạt bát, nói chuyện không chú ý…”
“Ai nha, nào có nào có?” Mẹ của Hàn Nhượng che miệng ha hả cười: “Đây là con trai của cháu sao? Ôi, sao nhìn cháu còn trẻ như vậy mà? Mấy tuổi đã sinh con, giữ gìn thật tốt đấy, nhìn cháu y như sinh viên vây…”
Đường Duy ngồi một bên cũng rất kiêu ngạo: “Mẹ của con thật trẻ đã sinh con rồi!”
“Vậy mẹ của con thực kiên cường.” Chị của Hàn Nhượng giơ ngón tay cái lên: “Nếu đổi thành chị thì khẳng định đau chết.”
“Cha của đứa nhỏ này đâu?” Mẹ của Hàn Nhượng lắm miệng hỏi một câu: “Không ở cùng với các cháu sao?”
Đường Duy biến sắc, hốc mắt Đường Thi cũng bắt đầu đỏ lên: “Anh ấy… Qua đời.”
“Ai.” Mẹ của Hàn Nhượng không nghĩ tới mình hỏi trúng ngay một vấn đề nghiêm túc như vậy, lập tức an ủi: “Xin lỗi cháu, dì không phải cố ý nói đến chuyện thương tâm của cháu, ai, người sống trên đời phải nhìn về phía trước, cha của đứa nhỏ nhất định cũng hy vọng sau này cháu sống thật tốt mà, đúng không?”
Đường Thi ứa nước mắt mà gật gật đầu, sau đó đứng lên nói: “Cháu đi giúp dì kêu Thích Thích ra, Duy Duy, ngồi ở chỗ này tán gẫu với dì nha con.”
Đường Duy lên tiếng đáp lại, Đường Thi liền đứng dậy đi gọi Khương Thích, ngay lập tức, Đường Duy bị lạc đàn, bị một đám bác gái chị gái vây quanh.

“Ai, vừa rồi… mẹ con thật sự không dễ dàng…”
“Sau này con trưởng thành, nhất định phải ngoan một chút có biết không?”
“Nhìn con đẹp trai như vậy, ba con nhất định rất tuấn tú đúng không?”
“Nhìn mẹ con còn trẻ vậy, vậy ba con cũng không lớn tuổi, vậy mà đã đi rồi, thật sự là vận mệnh trêu ngươi…”
Những ngón tay đang thả lỏng của Đường Duy lập tức siết chặt lại: “Ba con… Còn có thể trở về.”
Cả đám người đều ngây ngẩn, không thể lý giải được ý của Đường Duy.

Đường Duy đang ứa nước mắt, quật cường bĩu cái miệng nhỏ nhắn mà nói: “Ba con khẳng định còn có thể trở về.”
Bạc Dạ, anh nghe thấy không? Nếu như anh còn sống… Xin anh nhất định phải… nhất định phải xuất hiện ở trước mắt mẹ con em...!
Chỉ cầu anh bình an...!
Hai mươi phút sau, Khương Thích bị Đường Thi và Hàn Nhượng hợp lực đẩy ra từ trong phòng, cô ấy còn đỏ mặt, nhất là khi nhìn thấy mẹ của Hàn Nhượng, cô ấy đặc biệt ngượng ngùng.

Nhưng mẹ của Hàn Nhượng lại đi lên trực tiếp hô một tiếng: “Ôi con dâu ngoan của mẹ! Mau cho mẹ nhìn xem, thân thể đã khỏe lên chút nào chưa!”
Giờ còn chưa có vào cửa mà đã nhiệt tình thành như vậy, nếu thật sự vào nhà họ Hàn, Khương Thích cảm thấy có lẽ mình sẽ trở thành một Hoàng hậu nương nương…
Khương Thích đỏ mặt nhẹ giọng nói: “Dì, cháu… cháu còn chưa cùng Hàn Nhượng….”
“Ai nha, so đo cái đó làm gì, sớm muộn gì cũng là người của nhà họ Hàn chúng ta mà, đúng không?” Mẹ của Hàn Nhượng theo thường lệ mà che miệng ha hả cười, ánh mắt kia làm cả Hàn Nhượng cũng có chút ngượng ngùng: “Mẹ, con cố gắng…”
“Con làm sao vậy hả?!” Mẹ của Hàn Nhượng lập tức đứng lên: “Còn không cầu hôn con gái nhà người ta là sao hả?! Con làm sao có thể trì hoãn người ta như vậy! Thanh xuân của người ta bị con đạp hư cả rồi! Mau! Lát nữa cầu hôn đi! Đường đường là đàn ông con trai vai năm tấc rộng thân mười thước cao mà không muốn chịu trách nhiệm, còn ức hiếp người ta hay sao?”
Hàn Nhượng còn chưa nói được một câu đã bị mẹ mắng xối xả vào đầu, Khương Thích ngồi một bên nhìn không được: “Dì, dì chớ mắng anh ấy, tụi con cũng chỉ mới ở bên nhau thôi, trình tự mà quá nhanh, cháu không chịu nổi...”
Lúc mẹ của Hàn Nhượng quay đầu nhìn Khương Thích, lập tức thay đổi sắc mặt, lại mang vẻ mặt dịu dàng tình cảm: “Thích Thích à, dì biết con đang đau lòng cho Hàn Nhượng, nói thay cho nó.

Con đừng lo lắng, Hàn Nhượng tuyệt đối sẽ không bạc đãi con, nếu nó dám phụ lòng con, nhà họ Hàn chúng ta cũng không nhận thứ đàn ông lòng lang dạ sói như vậy.

Con cứ việc yên tâm, nếu bị tủi thân gì cứ nói với dì….”
Khương Thích mang vẻ mặt giật mình, từ nhỏ đến lớn, cô ấy bị đối xử ghẻ lạnh ở nhà họ Khương, đi ra làm việc lại bị người ta mắng đi mắng lại ở sau lưng, thật sự chưa từng được người ta đối xử tốt đến như vậy, lập tức cũng không biết phải làm sao: “A… Dì, cháu...”
“Không vội, nếu con cảm thấy nhanh quá, vậy chúng ta từ từ sẽ đến.” Mẹ của Hàn Nhượng nháy mắt, chị của Hàn Nhượng ngồi một bên lập tức đi lên, nhét một chồng tiền lì xì thật dày vào trong túi Khương Thích: “Mau nhận lấy, đây là nhà tụi chị cảm ơn em, nhân tiện cũng tới chúc em năm mới vui vẻ.”
Khương Thích thở hổn hễn, còn có chút không thể tin được: “Đây là cho em sao?”
“Đúng vậy.” Chị của Hàn Nhượng trêu ghẹo: “Thu tiền của nhà họ Hàn chúng ta, về sau chỉ có thể là người của nhà họ Hàn chúng ta! Lên thuyền giặc của nhà họ Hàn, cũng không dễ xuống đâu đấy nha…”
Mặt Khương Thích đỏ rần: “Vậy...!Vậy không phải cũng giống như đã xác định rồi sao, vậy em không thể lấy...”
Hàn Nhượng ngồi một bên nhìn thấy cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười, cha mẹ anh chị mình thật sự quá nhiệt tình, mỗi ngày ngóng trông anh ta có thể tìm được một cô gái thân thế trong sạch để hẹn hò yêu đương, hiện giờ, thật vất vả mới xuất hiện một người, làm sao có thể hù chạy người ta được!
“Dì nói con nghe này, ôi, Thích Thích, làn da của con non mịn vậy.

Dì nói con nghe, may mà con đã đến, bằng không Hàn Nhượng nhà chúng ta sẽ phải sống cả đời với cái phòng bếp đó.”
Mẹ của Hàn Nhượng hết sức yêu thương Khương Thích, mọi người nhìn cô gái này một chút xem, làn da non nớt mọng nước, bộ dạng xinh đẹp, dáng người còn tốt như vậy, đứng kế bên con trai bà thì nhìn chỗ nào cũng thấy xứng đôi, quả là trời sinh một đôi mà!
Trong mắt bà ấy đã nhanh chóng lướt qua giai đoạn cưới Khương Thích vào cửa, tưởng tượng thấy sau này cô gái này sẽ trở thành con dâu của bà, trong nhà có thêm một người ngồi chung ăn cơm, buổi tối hoà thuận vui vẻ mà ung dung, ngẫm lại cũng đã cười ra tiếng.

Vì thế nụ cười trên mặt bà ấy càng thêm tươi tắn, càng nhìn Khương Thích càng vừa lòng, khỏi cần nói đến gia thế gì cả, chỉ bàn về chuyện con bé có thể thay con mình chắn một đao, nếu là thiên kim tiểu thư nhà nào khác thì ai dám xả thân như vậy? Ai làm được chuyện này chứ?
Con gái người ta tư tưởng kiên định, bà ấy cũng sẽ không so đo nhiều như vậy, con trai bà thích mới là trọng điểm!
Mẹ của Hàn Nhượng lại liếc nhìn Đường Thi một cái, cảm giác khí chất bà mối trong lòng cũng đang tăng vọt, bà ấy lại chỉ vào Đường Thi nói: “Ai, Hàn Nhượng, người bạn này của con không phải người mẹ đơn thân sao, mau giới thiệu anh của con cho người ta đi!”
Đường Thi như bị sét đánh ngang tai, sao hiện tại cả bọn họ cũng bị dính vào kia chứ?
Cô vội vàng khoát tay: “Dì không được không được, cháu còn không có ý định này.”
“Song hỉ lâm môn mà.” Mẹ của Hàn Nhượng bảo đứa con lớn nhất của mình đi ra từ trong đám người: “Hàn Thâm! Tới tới!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui