Quân Bạch Liên dường như không có phản ứng gì trước việc quân Thiên Lang thua.
Xem ra là quân Bạch Liên muốn đánh tới cùng với quân Con Cháu.
Nếu Giang Siêu muốn dựa vào năm nghìn quân Con Cháu để đánh thắng một trăm nghìn quân Bạch Liên thì chắc là không dễ như trong tưởng tượng.
Rốt cuộc thì quân Bạch Liên mạnh hơn quân Thiên Lang rất nhiều.
Đa số quân Thiên Lang là lưu dân, bọn họ đều là bị bắt buộc. Còn quân Bạch Liên thì lại khác, mọi binh lính gần như đều là tín đồ của Bạch Liên giáo, rất khó để phá vỡ quân tâm.
Quân Con Cháu có chiến lực rất tốt, nhưng dù sao cũng là đối mặt với một trăm nghìn đại quân, chỉ có thể bàn bạc kỹ hơn thôi.
Giang Siêu bắt đầu chấn chỉnh sáu mươi nghìn tù binh quân Thiên Lang.
Hắn phái một số lớn quân Con Cháu dung nhập, tiến hành giáo dục tư tưởng, đồng thời tiến hành phân loại kỹ hơn, để tìm ra những kẻ gian ác thật sự.
Sau đó, hắn đưa số còn lại về thôn Kháo Sơn, sắp xếp việc làm cho bọn họ.
Thôn Kháo Sơn cần bọn họ để phát triển.
Có rất nhiều người trong đám lưu dân có thể tổ chức lại thành quân đội.
Nếu đã bắt đầu làm, Giang Siêu quyết định làm một cách dứt khoát công khai.
Ngoài quân Con Cháu trông coi tù binh, quân châu phủ cũng phái ra năm nghìn người đến ngoài thành giúp đỡ Giang Siêu.
Giang Siêu cũng đã phái lính gác ngầm và lính trinh sát theo dõi quân Bạch Liên ở cổng Tây Bắc. Một khi bên kia có hành động là Giang Siêu sẽ bắt đầu tấn công.
Tuy rằng phải đối mặt với một trăm nghìn đại quân, nhưng bên bọn họ là bên phòng thủ, một trăm nghìn đại quân muốn †ấn công qua không phải là một chuyện dễ dàng.
Uy lực của đại pháo và pháo cối mìn tre tuyệt đối sẽ được phát huy đến mức tối đa. Đội quân tấn công của một trăm nghìn đại quân sẽ bị tàn sát sạch sẽ.
Vậy thì Giang Siêu sẽ bớt nguy hiểm khi phải lãnh quân tấn công.
Huống chỉ, Bạch Liên giáo còn chưa biết bên mình có sáu mươi nghìn tù binh. Chắc bọn họ cho rằng Giang Siêu chỉ là kịp thời hợp nhất quân Thiên Lang.
Có sáu mươi nghìn quân Thiên Lang, quân Bạch Liên sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Khi đợt giáo dục tư tưởng đầu tiên hoàn thành, trời cũng đã khuya rồi. Giang Siêu đi ra khỏi doanh trại tù binh, dưới sự dẫn đường của hộ vệ đi về chỗ đóng quân của quân Con Cháu.
Hắn đang nghĩ cách để đối phó với quân Bạch Liên vào ngày mai.
Nghĩ đến quân Bạch Liên, trên mặt hắn hiện lên vẻ phức tạp.
Tô Nguyệt Nhi của Minh Nguyệt Lâu phủ Ninh Châu chính là người của Bạch Liên giáo.
Có lẽ hiện giờ nàng đang ở trong quân Bạch Liên. Nhớ đến sự dịu dàng của nàng và nỗi bất đắc dĩ khi nàng rời đi, Giang Siêu tràn đây cảm súc.
Dù thế nào đi nữa thì hắn vẫn phải đối phó với quân Bạch Liên.
Mục đích của hắn là giải quyết mối nguy hiểm của châu phủ. Không đuổi quân Bạch Liên hoặc là giết quân Bạch Liên thì mục đích của hắn sẽ không thể hoàn thành được.
Có điều, khi ấy không biết có gặp Tô Nguyệt Nhi hay không.
Nhớ lại cảnh lần đầu gặp nhau trong Minh Nguyệt Lâu, trên mặt hắn hiện lên vẻ dịu dàng.
Đúng lúc này, một loại cảm giác nguy hiểm nảy lên từ trong lòng Giang Siêu. Hắn vô thức né sang một bên.