Giang Siêu đề bạt khá nhiều người từ trong những tướng lĩnh cấp thấp nhất còn lại.
Qua một thời gian quan sát và hiểu những người này, hắn mới quyết định.
Đa số họ đều là có người thân ở thôn Kháo Sơn, lại đều xuất thân từ nông dân nghèo khổ.
Trải qua khoảng thời gian giáo dục tư tưởng ở thôn Kháo Sơn, bọn họ đã thay đổi rất nhiều.
Bọn họ biết Quân Con Cháu mang tới hạnh phúc cho bình dân bách tính, là con cháu của bách tính nông dân.
Vì thế, sự nhiệt tình của bọn họ khi huấn luyện cũng tăng cao, không chỉ là những tướng lĩnh được đề bạt, ngay cả đám Bình Nhạc quân được sắp xếp vào trong Quân Con Cháu cũng huấn luyện rất tích cực.
Giang Siêu đối mặt với gần trắm tướng lĩnh cấp cao, trong mắt lộ ra chút nghi ngờ.
Những người này đều biết mục đích của Giang Siêu, bọn họ tới từ Bình Nhạc quân, không có hảo cảm gì với hoàng đế đương triều, thậm chí còn gánh thêm danh phản tặc.
Nếu Giang Siêu không sắp xếp họ vào quân Con Cháu, có lẽ đa số bọn họ đều bị bắt đi chém rồi.
Giang Siêu nói với mọi người về dự định của hoàng đế, cũng nói rõ hoàng đế muốn quân Con Cháu quy thuận triều đình.
“Bây giờ, ta muốn nghe ý kiến của mọi người!"
Tuy nhiên, những người này đều là do một tay hắn đề bạt, nhưng đối mặt với sự chiêu mộ của triều đình cùng với bổng lộc cao quan thì khó tránh không động lòng.
Cùng với sau này để cho những người này trở thành quả bom hẹn giờ của quân Con Cháu, còn không bằng bây giờ tìm cơ hội để cho đa số vấn đề lộ ra.
Giang Siêu không có bày tỏ rõ lập trường củ mình, cũng không từ chối đầu quân cho triều đình.
Hắn chính là muốn cho những người này một loại ảo giác, Giang Siêu đối với nơi thuộc về của quân Con Cháu không có quá nhiêu mục tiêu.
Còn Giang Siêu sở dĩ như vậy cũng là bởi vì quân Con Cháu phát triển quá nhanh, vấn đề cũng chồng chất quá nhiều.
Nếu như chỉ là một nghìn tám trăm quân Con Cháu như ban đầu, Giang Siêu tuyệt đối tin tưởng họ.
Dù sao, giáo dục tư tưởng gần nửa năm đã khiến cho tư tưởng của bọn họ có được sự thay đổi cực lớn, từ sớm đã không phải người tuỳ ý chịu sự mê hoặc từ bên ngoài.
Trái lại những quân Con Cháu từ tọc Dạ Lang ra cùng với những Bình Nhạc quân thu phục vào sau này e là sẽ xảy ra vấn đề.
Giang Siêu cho dù có tự tin hơn đi nữa, hắn cũng biết rất nhiều chuyện không nhất định có thể như hắn mong muốn.
Bởi vậy, trước khi hắn ở đây phải giải quyết trước vấn đề nội bộ trong quân Con Cháu mới có thể tiến hành hành động bước tiếp theo.
“Tiên sinh, ý của ngài là gì...”
Lúc này, Đông Ly Ưng ở bên cạnh nhanh chóng lên tiếng hỏi.
Dường như trong lòng hắn ta có nghi ngờ, muốn nghe ngóng suy nghĩ của Giang Siêu nhưng Giang Siêu biết hắn ta chỉ giúp mình thả tín hiệu mê hoặc mọi người thôi.
Giang Siêu nhìn hắn ta một cái, đáy mắt không tự giác loé lên chút tán thưởng, từ đầu đến cuối Đông Ly Ưng nghĩ nhiều hơn những người khác, cũng hiểu cách phối hợp với hắn.
“Tạm thời ta còn chưa có dự định gì, chỉ là muốn nghe thử ý kiến của mọi người, dù sao Quân Con Cháu cũng là của mọi người...
Con đường ở tương lai đi như thế nào, ta hy vọng mọi người đều có quyền lựa chọn.”
Giang Siêu nhìn về phía một đám tướng lĩnh ở xung quanh, giọng nói bình thản.
Hắn vừa nói xong, một loạt tướng lĩnh còn lại nhìn nhau, đột nhiên bắt đầu thì thầm chuyện riêng.
Giang Siêu nhìn mọi người đang nói chuyện thì thầm cũng không lên tiếng cắt ngang, hắn yên lặng nhìn.
Khoảng chừng qua được mấy phút sau, Giang Siêu ho nhẹ một tiếng.
Lúc này, âm thanh thì thầm toàn bộ đều ngừng lại.