Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Tuy Dương Lâm không hiểu phương pháp luyện quân của Giang Siêu, cũng không thể khen ngợi vinh quang trước kia của quân Con Cháu, nhưng hắn ta vẫn khinh thường như trước.

Hắn ta chỉ cho rằng, quân Con Cháu của Giang Siêu lợi hại có lẽ là do may mắn mà thôi, có thể là do thổi phồng mà thôi.

Thế nhưng, đội quân tám nghìn người trước mặt cũng xem như không tệ. Ít nhất, về tác phong quân đội so với phần lớn quân đội của Đại Triệu thì nghiêm chỉnh hơn nhiều.

Về sĩ khí dường như cũng mạnh hơn quân đội Đại Triệu mấy phần.

Hắn ta không thể không khâm phục năng lực của Giang Siêu.

Hắn ta nào biết, những thành phần quân Con Cháu bị đào thải trước mặt này nói thế nào cũng đã trải qua huấn luyện khắc nghiệt, ít nhiều cũng tiệm cận với khí chất quân Con Cháu rồi.

Nhưng cũng là là khí chất mà thôi, bọn họ chỉ là học đến hình thái bên ngoài quân Con Cháu chứ không học đến phần linh hồn bên trong quân Con Cháu.

“Hoàng công công, phiền ông quay về bảo báo với bệ hạ một tiếng, Giang Siêu này kiêu ngạo ương ngạnh, không phục hoàng lệnh, xin bệ hạ trị tội, bẩm báo bệ hạ, hạ thần sẽ dần tám nghìn Khiếu Lâm quân đến san bằng Đại Danh phủ. Xin bệ hạ chờ tin chiến thăng của hạ thần.”


Qua mấy ngày chỉnh quân, Dương Lâm cũng có vài phần tự tin, mặc dù, trang bị vẫn chưa bằng Giang Siêu, nhưng tạm thời cung thu thập được một ít từ những nơi khác.

Hiện tại hắn ta cũng muốn mau chóng lập công. Hắn ta cảm thấy dựa vào việc bản thân dẫn dắt tám nghìn quân Con Cháu có lẽ có thể san bằng được quân phản tặc ở Đại Danh phủ.

Tuy rằng, hắn ta khinh thường phương pháp luyện binh của Giang Siêu, nhưng cũng kinh ngạc bởi sĩ khí của quân Con Cháu trong tay mình.

Vì vậy, đối với chuyện bình định quân phản tặc này thì vô cùng tự tin.

Hắn ta nghĩ sở dĩ Giang Siêu không đi san bằng Bình Nhạc quân ở Đại Danh phủ, mục đích chính là muốn giữ lại đám phản tặc này.

Thả địch nâng mình!

Hoặc nói cách khác, có mấy tên phản tặc này thì bệ hạ sẽ không có tâm tư quan tâm đến Giang Siêu hắn.

Hiện tại chuyện hắn ta muốn chính là mau chóng dẹp bỏ Bình Nhạc quân này, sau đó, tiếp tục một đường quét sạch các phản quân xung quanh.


Cuối cùng chính là lúc hắn ta đối phó với Giang Siêu.

Hắn ta tin chắc đến lúc đó, tám nghìn binh sĩ trong tay mình đây sẽ trở thành quân bách chiến, thậm chí có khả năng mở rộng đến mấy chục nghìn, hoặc là cá trăm nghìn.

Đến lúc đó lại quay về trừng trị Giang Siêu thì không cần phải tốn sức nữa. Dù Giang Siêu có hỏa lôi bí mật thì cũng phải chết thôi.

Công công truyền chỉ đổi người, ông ta gật đầu, cầm theo †ấu chương của Dương Lâm quay về kinh thành.

Còn Dương Lâm thì khởi quân xuất phát, chuẩn bị tiến đến Đại Danh phủ san bằng Bình Nhạc quân.

Đối với chuyện này, lúc Dương Lâm chuẩn bị rút quân thì Giang Siêu đã biết rồi. Vẻ mặt hắn có chút phức tạp.

Thở dài một hơi.

Cũng không phải hắn muốn đưa những binh sĩ này vào đường chết, mà là bọn họ tự lựa chọn, bọn họ nghĩ răng có thể dựa triều đình thì chắc chắn có thể đổi được vinh hoa phú quý.

Nhưng chẳng lẽ bọn họ không nghĩ đến, Đại Triệu bây giờ không ổn định, mà lại dễ dàng cho bọn họ vinh hoa phú quý Vậy sao.

Kết quả khi bọn họ làm vậy chỉ là tự đưa mình vào đường cùng mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận