Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

“Công tử, việc này không phải chủ ý của ta, ta chỉ phụ trách làm việc thôi, tất cả là sắp xếp của Chỉ Tình tỷ.

Nàng ta sợ công tử sẽ bị hãm hại nên nỗ lực làm chút gì trước, đến lúc đó cho dù là hoàng đế muốn muốn gây bất lợi với ngài thì cũng phải suy xét một chút tiếng lòng của dân.”

Tống Tiểu Nhã nói nhỏ bên tai Giang Siêu, không để cho những người dân chạy nạn kia nghe thấy.

Giang Siêu nghe vậy, trước mắt hiện lên dáng vẻ của Mộ Dung Chỉ Tình.

Nàng ta thật không hổ danh là nữ tử thông. minh, thế mà có thể nghĩ đến việc tạo ra dư luận kiểu này.

Nếu ban nấy hắn không gặp được những người dân chạy. nạn đó, chỉ e còn không biết được Mộ Dung Chỉ Tình đang nỗ lực làm vì an toàn của hắn.

Nếu thật sự có thể làm hướng phát triển của dư luận chỉ về phía hẳn, làm cho uy danh của hắn đạt tới trình độ nhất định thì ngay cả hoàng đế cũng không thể dễ dàng mà động đến hắn.


Đáy lòng Giang Siêu vô cùng cảm kích Mộ Dung Chỉ Tình.

“Các vị, chúng ta sắp phải tiến hành một cuộc đại chiến rồi, các ngươi đi trước đi, nếu, các ngươi muốn đến thôn Kháo Sơn thì mau đến đó đi! Sẽ có người dàn xếp cho các ngươi.”

Giang Siêu nói với đoàn dân chạy nạn.

Nếu như Mộ Dung Chỉ Tình chuẩn bị xong, thế thì hản cứ làm theo ý của Mộ Dung Chỉ Tình.

Lại nói, trong lúc hắn phát triển cũng cần đến nhân thủ, nếu có thể thu được nhiều sức người hơn nữa thì càng tốt.

Chúng bá tánh nghe Giang Siêu nói vậy, trên mặt tràn đầy vui mừng, cũng chất chứa đầy hy vọng vào tương lai.

Giang Siêu tìm vài tên bá tánh trông có vẻ thành thật đáng tin cậy để bọn họ dẫn theo những đứa bé đã bị mất đi cha mẹ ấy đi.

Bọn họ có thể chạy được đến thôn Kháo Sơn hay không, thì phải trông vào chính bọn họ.

Có những dân chạy nạn này đi trước, mà Mộ Dung Chỉ Tình dùng mạng lưới tình báo do hắn sáng lập ra để rải rác tin tức, không cần biết là về sức người hay là về mặt dư luận thì với hẳn mà nói đều là chuyện tốt.

Sau khi tiễn những người dân chạy nạn đó đi xong, Giang Siêu đã đến bên dưới Đông Hình Quan.

Từ trong lời của dân chạy nạn, hẳn đã biết tin Đông Hình Quan bị Khiết Đan quân chiếm lĩnh, mà Khiết Đan quân chiếm đóng Đông Hình Quan có khoảng chừng tám nghìn người.


Bây giờ Giang Siêu chỉ dẫn dắt có năm nghìn quân binh, hắn chưa bao giờ đánh nhau với Khiết Đan quân, không rõ chiến lực của Khiết Đan quân thế nào.

Chuyến phá quan này nói trắng ra là có hơi mạo hiểm, nhưng nếu mà không đoạt được Đông Hình Quan thì một khi toàn bộ Khiết Đan quân đi thông được qua Đông Hình Quan, thì sẽ lộ ra An Tây phủ.

Cho dù trong An Tây phủ có ba vạn quân trông giữ, hoặc còn có cả quân mã của những châu phủ khác tới giúp đỡ thì e là vẫn không ngăn lại Khiết Đan quân được.

Mà cũng không biết vì sao, từ sau khi biên quan mất đi thì mười ba vạn quân biên quan của Trịnh Thế Dân vẫn luôn đuổi theo sau Khiết Đan quân.

Hoàng đế và những người khác nhận được tình báo như thế, nhưng Giang Siêu biết rõ là dù cho quân biên quan có kém ra sao thì cũng đã đuổi kịp Khiết Đan quân.

Bởi rốt cuộc thì suốt dọc đường Khiết Đan quân đi không biết đã đánh cướp bao nhiêu thành trấn, chưa kể đến đại đa số những thành trấn đó đều vì bảo toàn dân trong thành mà xin đầu hàng, nhưng cũng sẽ làm chậm mất một đoạn thời gian không ngắn.

Quân biên quan không có khả năng không thể đuổi kịp, hoặc là do Trịnh Thế Dân có ước định với Khiết Đan quân, hắn †a để cho Khiết Đan quân tiến quân thần tốc.

Hoặc là do chính quân biên quan sợ phải đánh chiến nên. không dám tiếp chiến với Khiết Đan quân.


Xưng là đuổi theo Khiết Đan quân, cũng chỉ là cho có dáng có hình, chứ không muốn gánh vác trách nhiệm sau khi thất bại.

Nhưng Giang Siêu lại biết đây hẳn là sự ăn ý giữa Trịnh Thế Dân và Khiết Đan quân, bọn chúng có lẽ đang chờ Giang Siêu tới, sau đó tìm cách để tập kích Giang Siêu.

Bởi vậy Giang Siêu cần phải dùng tốc độ nhanh nhất để tiêu diệt Khiết Đan quân nhân lúc Trịnh Thế Dân chưa kịp phản ứng. Nếu không chỉ e sẽ rất phiền phức.

Bất cứ lúc nào đều có khả năng bị Khiết Đan quân và quân biên quan của Trịnh Thế Dân bao vây, cho dù trong tay Giang Siêu có hai vạn quân binh chiến lực không tầm thường mà muốn sống thì cũng rất khó.

Giang Siêu cũng không biết rằng sau lưng hắn còn đang có có mười hai vạn quân của bốn châu đang hành quân về phía hắn, trong lúc hắn đang phải đánh giặc thì đám quân Đại Triệu đó muốn đâm vào sau lưng hắn một nhát dao.

Ngay khi Giang Siêu đang phân công nhiệm vụ, bố trí chiến thuật để chuẩn bị đi chiếm Đông Hình Quan được Đông Hình Quan là lúc, quân binh canh ở ba hướng của hắn truyền tin đến.

Có mười hai vạn quân đội Đại Triệu đang hùng hổ đi về phía bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận