Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Gia Luật Thanh nhìn quân Con Cháu bị mưa tên ép cho không thể đi ra ngoài, khuôn mặt hắn ta tỏ vẻ trào phúng và đắc ý.

Sức chiến đấu của quân Con Cháu mạnh thì có mạnh, nhưng quân số ít, binh chủng chỉ có một loại thì cũng chẳng có tác dụng gì.

Muốn chặn hắn ta ở đây, đúng là nói chuyện viển vông, hắn ta cho toàn quân ra trận thì hơn một trăm người này cũng chỉ là gà đất chó ngói thôi (gà đất chó ngói: gà làm bằng đất, chó làm bằng ngói, ẩn dụ nói đồ giả không có giá trị thực tế). Hắn ta thuận tay cũng xử lý được.

Vẻ mặt hắn bất giác hiện ra vẻ đắc ý, ánh mắt nhìn trận địa phía trước tràn đây vẻ châm chọc.

Nhưng mà hẳn ta cũng đang cảm thấy kỳ lạ, bên mình đã tấn công khoảng hai khắc đồng hồ rồi, thế mà quân Con Cháu đối diện vẫn chỉ có hơn một trăm người ra trận.

Thế này mà không có viện binh tới, quả thực có hơi kỳ lạ, điều này khiến cho hắn ta không kìm được nói thầm trong lòng.

Nhưng ngay sau đó, hắn ta lại nghĩ chắc là binh lực của quân Con Cháu còn ít hơn tưởng tượng của hắn ta, nên căn bản không phái được nhiều binh lực qua đây.

Nếu mà có viện binh tới viện trợ cho phòng tuyến thứ nhất đây, phòng tuyến thứ hai sợ là sẽ không có người, một khi phòng tuyến thứ nhất bị phá, khả năng đằng sau sẽ không phòng thủ được nữa.

Nghĩ tới đây, hắn ta lại càng đắc ý hơn, chỉ cần giải quyết hơn một trăm quân Con Cháu trước mặt, vậy có khi tiến vào thôn Kháo Sơn sẽ dễ như bay.


Nghĩ đến chuyện sắp đoạt được toàn bộ mọi thứ ở thôn Kháo Sơn, hắn ta đắc ý đến cực điểm, toàn thân rất là sảng khoái.

Nhưng đúng vào lúc hắn ta đang đắc ý, bất thình lình, mấy tiếng nổ phát ra từ trong trận địa quân Con Cháu, tiếp đó là những quả cầu lửa bắn về phía mình.

Còn chưa đợi hắn ta phản ứng lại, những quả cầu lửa kia đã nở hoa trên mặt trận của cung thủ, trong chớp mắt, hơn một trăm cung thủ đã bị nổ chết.

Tình huống này khiến cho đám cung thủ trợn tròn mắt, và cũng khiến cho Gia Luật Thanh há hốc mồm.

Đù mé chuyện gì thế này!

Còn có loại hỏa lôi uy lực thế cơ á!

Nhưng ngay sau đó hắn ta đã nhớ ra những quả hỏa lôi mà Giang Siêu từng dùng trước kia, chỉ có điều, đáng lẽ ra những hỏa lôi này phải bị Giang Siêu chở đi rồi mới phải.

Sao trận địa đằng trước lại có vậy. Hơn nữa, còn có không ít.


Xem ra, thôn Kháo Sơn này còn lợi hại hơn trong tưởng tượng của hắn tai

Binh khí kỳ lạ ùn ùn kéo tới. Nhìn thấy hỏa lôi đánh cho cung thủ thê thảm như vậy, hắn ta hồi thần rồi vội vàng cho đám cung thủ tản ra khắp nơi.

Cách tốt nhất để phòng bị những hỏa lôi kia chính là đừng lại gần, như thế lực sát thương của hỏa lôi sẽ cực thấp.

Hắn ta không tin, hỏa lôi đối diện có thể bắn chết toàn bộ cung thủ của hắn ta.

Hắn ta càng không tin chỉ với hơn một trăm quân Con Cháu thì có thể có được bao nhiêu hỏa lôi cơ chứ.

Nhưng ngay khi hắn ta nghĩ như vậy, hỏa lôi không bắn về phía cung thủ nữa, toàn bộ hỏa lôi đầu bắn về phía mấy ngàn quân đang tiến lên.

Nhất thời, chúng quân địch bị bắn cho hỗn loạn, suýt thì bị dọa đến mức quay người bỏ chạy.

Nếu không phải có tướng lĩnh kịp thời nhắc nhở bọn họ tản ra chạy ra bốn phía, khi nhìn thấy hỏa lôi bay tới, lại kịp thời nằm xuống né.

Thì có khả năng số người tử thương bên bọn họ còn nghiêm trọng hơn.

Uy lực của hỏa lôi là kiểu bắn phá phân tán khắp nơi, chỉ có nằm xuống thì bình thường đều sẽ tránh được công kích chí mạng.

Mặc dù, hỏa lôi vẫn đang thu hoạch binh sĩ quân địch, nhưng thu hoạch như thế lại yếu đi tương đối nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận