Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Đẩy tuyến phòng ngự của thôn Kháo Sơn lên phía trước một chút như vậy, ít nhất có thể giúp thôn Kháo Sơn có thời gian chuẩn bị đầy đủ hơn.

Dù tuyến phòng ngự thứ nhất bị phá tan, ở phía sau vẫn còn vài trận địa nữa, sau cùng mới là tường thành của thôn Kháo Sơn.

Trở ngại tầng tâng lớp lớp như vậy, dù bên địch có hai mươi lăm vạn đại quân cũng có cơ hội chiến thắng.

Tô Miên Miên cũng biết tầm quan trọng của chuyện này, sau khi thảo luận với Mộ Dung Chỉ Tình và Tống Ninh Tuyết đều đồng ý rằng đề xuất này của Đông Ly Sơn có thể thực hiện được.

Thế là, các nàng gần như đã vận dụng toàn bộ sức lao động của thôn Kháo Sơn.

Mười mấy người bắt tay vào hành động nên mới có thể xây dựng tường thành trước mắt chỉ trong vòng mười mấy ngày.

Tường thành gần hai ngàn mét bao quanh, vừa đúng lúc phá hỏng tất cả các đường vào thôn Kháo Sơn.


Muốn đi vào trong thôn Kháo Sơn, chỉ có cách là đi qua tường thành này.

Nếu không, cũng chỉ có thể leo núi. Tuy nhiên, nếu như lúc leo núi mà bị tấn công thì đúng là chỉ có thể bị động bị đánh mà thôi.

Nhìn tường thành bất ngờ xuất hiện trước mặt, Phương Bách Phật thấy đầu hơi choáng váng, các thủ lĩnh của các bên thế lực khác cũng thấy rất đau đầu.

Tường thành kiểu này muốn chiếm được, thật sự quá khó khăn.

Dù tường thành này không cao, nhưng quân Con Cháu chỉ cần canh giữ ở phía trên, cơ bản là bọn họ sẽ không có cơ hội để tấn công lên tường thành.

Bọn họ lại không có những vũ khí để tấn công thành, bây giờ chỉ có thể đứng ngắm tường thành ở trước mắt.

"Lập tức phái người đi đến làm ra thang mây! Còn nữa, gọi người đến chế tạo máy bắn đá.

Nhất định phải nhanh..." Nhìn tường thành trước mắt, mắt Phương Bách Phật lộ ra vẻ không phục và tức giận.

Đồng thời, hắn ta cũng hơi lo lắng, nếu như tốn nhiều thời gian vẫn không chiếm được thôn Kháo Sơn, nhỡ Giang Siêu trở về, vậy thì rất phiền toái.

Dù hắn ta không để Giang Siêu vào trong mắt, nhưng, hắn ta vẫn hơi sợ hắn.

Hơn nữa, dù bên hắn ta có hai mươi lăm vạn đại quân, nhưng lại thuộc về năm thế lực khác nhau, có thể đồng lòng mới lạ.

Một khi xuất hiện sự cố gì đó, hai mươi lăm vạn đại quân này của bọn họ, rất có thể vừa đụng vào đã thua.


Hiện tại hắn ta chỉ muốn dùng tốc độ nhanh nhất, trước hết phải đánh thắng được thôn Kháo Sơn.

Chỉ cần chiếm được thôn Kháo Sơn, cũng không lo về việc Giang Siêu quay lại nữa.

Dù năm vạn đại quân của bọn họ không thể ngăn Giang Siêu, bọn họ cũng có thể giết Giang Siêu ở chỗ này.

Theo mệnh lệnh của hắn ta, những người đứng đầu nhanh chóng phân công người dưới trướng đi vào rừng rậm ở bên cạnh chặt cây để chế tác thang mây và máy bắn đá.

Thậm chí, rất nhiều binh sĩ cũng bắt đầu đi nhặt đá.

Bọn họ không có vũ khi như hỏa thiên lôi.

Dù Bình Nhạc quân đã từng dùng qua, nhưng sức mạnh của hỏa thiên lôi không bằng dự đoán trước, hơn nữa, làm nó cũng rất khó.

Thậm chí vì vậy cũng làm rất nhiều người thiệt mạng, sau cùng bọn họ đều từ bỏ.

Lúc ấy Trần Nhân khao khát nhất là chiếm được kỹ thuật chế tạo hỏa thiên lôi của thôn Kháo Sơn.


Vì bọn họ không biết phải để ý đến sự an toàn lúc chế tạo thuốc nổ như thế nào nên lúc làm ra vừa phí người vừa phí thời gian.

Hắn ta rất hâm mộ bên của Giang Siêu có thể chế tạo hỏa thiên lôi không có giới hạn.

Hơn nữa, sức mạnh còn gấp mấy lần hỏa thiên lôi do bọn họ làm ra.

Về phần những bên phản quân khác, cơ bản là không có kỹ thuật giống như vậy, cũng càng không nghiên cứu qua, bởi vậy nên vũ khí của bọn họ cũng rất lạc hậu.

Ở trên tường thành phòng thủ thứ nhất của thôn Kháo Sơn, Đông Ly Ưng và Nam Minh Chinh nhìn mười lăm vạn quân ở trước mặt và thang mây cùng máy bắn đá mà bọn họ đang chế tạo với vẻ mặt kỳ quái.

"Huynh đệ, ngươi nói xem chút nữa đám người này nhận ra chính mình nhặt những vật này chỉ không công, không biết có bị chính mình làm cho tức chết không!"

Nam Minh Chinh trêu chọc nhìn đại quân bên ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận