Thật sự là không cần thiết phải đuổi theo.
Bởi vì nếu lãng phí thời gian đuổi theo, không chỉ tốn công sức tốn thời gian, mà còn không có chỗ tốt gì cả.
Chỉ cần không ảnh hướng đến chiến cuộc thì cứ để cho bọn họ chạy trốn đi.
Giang Siêu để lại một nghìn binh dọn dẹp chiến trường rồi dẫn quân Con Cháu và quân châu phủ xuất phát lần nữa.
Mộ Dung Cung đi bên cạnh Giang Siêu mặt mày đầy vẻ cảm thán.
Đứa con rể này của mình đúng là lợi hại, không chỉ huấn luyện ra quân đội có sức chiến đấu cực mạnh, mà còn rất biết cách dùng quân đội trong tay mình.
Chỉ dựa vào năm vạn binh lực mà có thể đi đánh thắng mười vạn đại quân ở hai nơi.
Tuy rằng thả chạy hơn một vạn người, nhưng cũng đã tiêu diệt đại quân hơn tám nghìn người.
Phe mình ngoài một bộ phận bị thương ra thì không có một người tử vong.
Loại chiến tích này có thể dùng từ “kinh khủng” để hình dùng.
Ông ta từng thấy khá nhiều cuộc chiến tranh, thậm chí từng tham gia vào cuộc chiến đánh Khiết Đan, nhưng lại chưa từng nghĩ tới việc còn có thể đánh giặc kiểu như thế.
Đánh tám vạn quân địch, phe mình không một người chết, Giang Siêu chính là người đầu tiên trong lịch sử làm được điều này.
Lúc này, ông ta nhớ tới tin đồn là thằng con rể này của mình giết hết mười mấy vạn đại quân Khiết Đan, thậm chí làm thịt luôn cả vị thần trong lòng quân Khiết Đan.
Chắc là chỉ có con rể mình mới có được thực lực như vậy.
Tuy rằng đại quân phe mình đã có chút mệt mỏi khi liên tục chiến đấu, nhưng mà ý chí chiến đấu trong mọi người vẫn còn rất cao.
Mọi người chạy đi tiêu diệt mười vạn quân bên ngoài huyện An Ninh, sau đó sẽ đi tiêu diệt mười lăm vạn đại quân bên ngoài thôn Kháo Sơn.
Có tổng cộng là năm vạn quân, tính từ hai vạn quân Con Cháu và ba vạn quân châu phủ.
Tuy rằng không bằng mười lăm vạn đại quân, nhưng đừng quên trong thôn Kháo Sơn còn có ba vạn quân Con Cháu, cộng hết lại cũng được tám vạn quân.
Tám vạn quân chỉ kém gần gấp đôi mười lăm vạn đại quân.
Với sức chiến đấu của quân Con Cháu, chỉ cần sử dụng đúng chiến thuật thì muốn tiêu diệt một đội quân mười lăm vạn người cũng không khó.
Huống chỉ, mười lắm vạn đại quân đến từ năm thế lực, mọi người có đủ một lòng hay không cũng là một vấn đề.
Ba giờ sau, quân Con Cháu và quân châu phủ chạy tới một chỗ cách thôn Kháo Sơn không xa.
Hành quân gấp cả đường đã khiến quân Con Cháu và quân châu phủ đều cực kì mệt mỏi.
Giang Siêu cho mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, rồi phái người đi xem tình huống cụ thể của mười lăm vạn đại quân bên ngoài thôn Kháo Sơn.
Không biết hiện giờ mười lăm vạn đại quân kia có tìm được cách đánh vào thôn Kháo Sơn hay chưa.
Giang Siêu cũng nhân cơ hội đi bố trí chiến lược.
Bên kia, trước thôn Kháo Sơn, Phương Bách Phật và thủ lĩnh bốn thế lực khác nhìn về phía thôn Kháo Sơn, trong mắt hiện lên vẻ chế giễu.
Tuy rằng thôn Kháo Sơn có mìn nổ biết bay khiến bọn họ sứt đầu mẻ trán, cộng thêm có tường thành chặn đường khiến bọn họ không thể nào tấn công được.
Nhưng sau một thời gian bàn bạc, hắn ta đã được phương pháp chế tạo mìn từ chỗ Gia Luật Thanh.
Bây giờ, bọn họ chỉ cần chế tạo máy bắn đá, bắn mìn về phía mặt trận thôn Kháo Sơn là được.
Vấn đề ở chỗ bọn họ phải làm sao để đề phòng bên thôn Kháo Sơn ném mìn về phía mặt trận máy bắn đá bên bọn họ.
Chỉ cần giải quyết được vấn đề này thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nếu mìn nổ của bọn họ có thể ném liên tục thì chắc chắn có thể cho nổ tường thành.
Một khi tường thành sụp thì thôn Kháo Sơn sẽ không còn nơi phòng thủ nữa.
Và mười lăm vạn quân của bọn họ sẽ phá tan thôn Kháo Sơn.