Nhưng mọi người lại nhìn Giang Siêu với vẻ lo lăng, tuy mọi người cũng không biết thân phận của Giang Siêu, nhưng Giang Siêu giết úy quan thành vệ thế này, sợ là thảm rồi.
Ngay lúc các thành vệ đang khiếp vía, đột nhiên một giọng nói lạnh lùng vang lên.
"Người nào to gan, dám giết thống lĩnh thành vệ ta, người đâu, bắt lại cho bản tướng."
Nghe thấy tiếng chỉ huy trên, mấy trắm cấm quân thành vệ võ trang đầy đủ xông tới, trong thoáng chốc, bọn họ đã bao vây Giang Siêu.
Tình huống này khiến cho dân chúng xung quanh kinh ngạc, ánh mắt họ tràn ngập sợ hãi và thương xót.
Kiểu này e là Giang Siêu thảm rồi.
Chúng cấm quân thành vệ định ra tay bắt Giang Siêu lại, chỉ có điều, còn chưa đợi những thành vệ này ra tay, Giang Siêu đã di chuyển nhanh xuất hiện ở trước mặt vị tá quan này.
Trong khoảnh khắc đối phương muốn chống cự, Giang Siêu chế phục hắn ta ngay.
Thanh đao đặt trên cổ hắn ta, sau đó Giang Siêu lấy thánh chỉ và tước ấn của mình ra.
Hắn thản nhiên nhìn vị tá quan trước mặt rồi nói: "Thật to gan, bản công là An Ninh Công Giang Siêu, phụng thánh chỉ của hoàng thượng, lên kinh nhận phong tước, ngươi biết rõ thân phận của bản công, thế mà lại định nhân lúc hỗn loạn gây bất lợi cho bản công, rốt cuộc ngươi có mưu đồ gì.
Nói đến đây, Giang Siêu đưa mắt nhìn bách tính đang vây xem xung quanh, khóe miệng nhếch lên vẻ quỷ dị.
Quả nhiên, việc hắn vào kinh e là sẽ không được thuận lợi đâu, còn chưa vào thành mà bẫy rập đã ập đến rồi.
Bắt đầu từ việc vị Uý quan thống lĩnh thành vệ làm khó hắn ở ngay trước cổng thành, e là có một loạt nguy hiểm đang đợi hắn.
Nếu hắn để mặc cho đám người này hoành hành ngang ngược, không có một vài phản ứng gì đó, thì có khả năng hôm nay hắn sẽ thua ngay ở đây.
Không chỉ có khả năng là hắn sẽ chết, quân Con Cháu đi theo hắn tới đây cũng sẽ chết.
Nhìn thấy Giang Siêu ra tay, quân Con Cháu lập tức có hành động, bọn họ rút kiếm ra, lạnh lùng nhìn về phía mấy trăm cấm vệ quân trước mặt.
Làm như thể chỉ cần đối thủ dám động thủ, bọn họ sẽ ra tay ngay lập tức, một cỗ sát ý dâng lên từ chỗ quân Con Cháu.
Đám thành vệ lập tức bị bọn họ trấn trụ, trong lúc nhất thời không dám nhúc nhích.
Nhưng mà có vẻ tên tá quan thành vệ kia đã có chuẩn bị trước, hắn ta không sợ hãi tí nào.
Hắn ta lạnh lùng nhìn Giang Siêu, sau đó châm chọc nói:
"Có mưu đồ gì ư, hừ... ngươi giả mạo An Ninh Công, giả truyền thánh chỉ... ngươi..."
Nghe hắn ta nói thế, Giang Siêu liền biết đối phương chuẩn bị định tội cho hắn rồi.
Dù sao thì bất kể hắn có nói như thế nào.
Những người này cũng sẽ không thừa nhận thân phận An Ninh Công của hắn.
Còn kết cục duy nhất của Giang Siêu, khả năng là sẽ bị những người này bắt đi, hoặc là bị bọn họ giết chết ngay tại đây.
Ý tứ của đối phương rất đơn giản, chỉ cần hắn ta không thừa nhận thân phận của Giang Siêu, bắt luôn Giang Siêu lại, những cái khác mặc kệ.
Nhưng hắn ta vừa mới nói đến đây, Giang Siêu đã giơ kiếm lên chém về phía đầu tên này. Không cho hắn ta có cơ hội nói thêm gì nữa.
Nếu đã đến nước này thì Giang Siêu không muốn nhẫn nhịn nữa.
Đám người này muốn hãm hại hắn, vậy thì hắn sẽ làm lớn chuyện lên, càng ầm ï càng tốt.
Vẻ mặt tên tá quan kia tràn đầy trào phúng và đắc ý, trông thấy thanh kiếm chém về phía mình, ánh mắt hắn ta lộ ra vẻ kinh ngạc và khó tin.