Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Lão phu nhân Mộ Dung nhìn Giang Siêu, trong ánh mắt tràn đầy yêu thương, bà ấy càng nhìn càng yêu thích, liên tục gật đầu.

Giang Siêu vội vàng đi tới trước mặt lão phu nhân cung kính cúi đầu hành lẽ.

“Cháu chào lão phu nhân!”

Bà ấy nhìn về phía Giang Siêu và vẫy tay với hẳn, cười nói: "A Triều à, không ngờ cháu đã lớn như vậy rời, năm đó khi cả nhà cháu rời khỏi kinh thành, cháu chỉ mới mười tuổi, mới đó mà đã tám năm rồi, haizzz,... không thể ngờ được mẹ cháu và ta đã âm dương cách biệt."

Nói đến đây, trong mắt lão phu nhân hiện lên một vệt nước mắt. Bà ấy năm lấy tay Giang Siêu, trong mắt toàn là cảm xúc đau khổ.

Nhắc đến bố mẹ Giang Siêu, lão phu nhân lại thở dài.

Năm đó lúc nhà của Giang Siêu còn suy tàn, nhà hắn và nhà Mộ Dung thật ra có chút qua lại, trong ấn tượng của hẳn, lão phu nhân rất thích Giang Siêu.

Hơn nữa, mẹ của Giang Siêu và lão phu nhân cũng có quan hệ họ hàng thân thích.

Mẹ của bà là vợ của Lũng Tây Hầu, mặc dù là vợ lẽ nhưng cũng xem là người của Lũng Tây Hầu.

Mẹ của mẹ Giang Siêu, vợ lẽ của Lũng Tây Hầu, cũng chính là bà ngoại của Giang Siêu và lão phu nhân là chị em ruột.


Lão phu nhân là vợ của Tịnh Viễn Bá Tước thuộc phủ lão Bá Tước.

Bà ấy cũng là vợ lẽ. Dù sao, họ hàng thân thích của Giang Siêu ở kinh thành khá phức tạp.

Kể ra, Giang Siêu có lẽ phải gọi lão phu nhân một tiếng bà dì.

"Lão phu nhân, chuyện quá khứ không nên nhắc lại... Người chỉ nên vui vẻ, sống lâu trăm tuổi!”

Giang Siêu nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Hẳn không muốn tiếp tục chủ đề không mấy vui vẻ khiến lão phu nhân thương tâm, đau lòng.

"Ừm... Đứa trẻ ngoan..."

Lão phu nhân nghe vậy trên mặt hiện lên một cảm xúc vui mừng.

Lúc này, lão phu nhân nhanh chóng giới thiệu những người khác trong gia đình cho Giang Triều.


Mặc dù nhà Mộ Dung là gia tộc lớn sự nghiệp lớn, nhưng gia chủ cũng chỉ có hai người là Mộ Dung Phong và Mộ Dung Cung thuộc dòng chính.

Mộ Dung Cung bởi vì nhậm chức ở bên ngoài, cũng không ở kinh thành.

Mộ Dung Phong bởi vì nhậm chức ở kinh thành, lại kế thừa tước vị Tĩnh quốc công, nên là sống tại kinh thành.

Vợ của Mộ Dung Phong, Diệp thị, là con gái của Anh quốc. công Diệp Hùng.

Bởi vì bối cảnh nhà mẹ đẻ của Diệp thị thâm sâu, Mộ Dung Phong không lấy thêm vợ lẽ.

Ông ta chỉ sinh được một con trai và một con gái, con trai ông là Mộ Dung Minh Ý lớn hơn Mộ Dung Chỉ Tình ba tuổi, năm nay hai mươi ba tuổi.

Con gái Mộ Dung Chỉ Tuyên năm nay mười chín tuổi, nhỏ hơn Mộ Dung Chỉ Tình một tuổi.

Trong lúc giới thiệu, trên mặt Mộ Dung Minh Ý lộ ra vẻ lạnh lùng, trong đáy mắt hiện lên một nét bất mãn.

Mà trên mặt Mộ Dung Chỉ Tuyên lại tràn đây tò mò, nàng ấy nhìn Giang Siêu băng ánh mắt sáng quắc.

Trong bữa tiệc, mọi người trò chuyện vui vẻ, Mộ Dung Chỉ Tuyên là người sôi nổi, hoạt bát nhất, cứ gọi Giang Siêu là anh rể không ngớt miệng.

Lúc này, người nhà Mộ Dung đều rất vui mừng, Giang Siêu cũng không nói gì, coi như là chấp nhận cách gọi anh rể.

Dù sao thì chuyện giữa hắn và Mộ Dung Chỉ Tình đã không thể cự tuyệt được, cho dù hẳn không có tình cảm với Mộ Dung Chỉ Tình, nhưng tất cả những gì Mộ Dung Chỉ Tình trả giá vì hắn, hắn không thể báo đáp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận