Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chuyến đi đến Đại Triệu lần này cũng là chủ ý của hoàng hậu Khiết Đan, nhiệm vụ của hai người cũng là nhất định phải mang đầu của Giang Siêu trở lại.

Dù là dùng mưa gian hay là mưu đồ công khai, hay là thúc ép Đại Triệu, hai người phải giết được Giang Siêu.

Nếu như hai người không làm được, thì không cần quay trở lại tộc Khiết Đan nữa.

Dù hai người biết Giang Siêu rất khó giết, nhưng hai người lại không thể không giết.

Nếu không thì sợ là hai người không. thể quay về tộc Khiết Đan được nữa.

"Giang Siêu dù khó giết, nhưng tin tức này là do hoàng đế để lộ cho chúng ta, đây là ông ta có ý muốn giúp chúng ta một tay để giết bỏ Giang Siêu.

Chúng ta ra tay, hoàng đế không những không ngăn cản mà còn có thể giúp đỡ thêm nữa."

Tam hoàng tử tộc Khiết Đan Gia Luật Hoành Nhân lạnh nhạt nói.

Đại công chúa Khiết Đan Gia Luật Vân Yến lắc đầu nói: "Dù hoàng đế không ngăn cản, nhưng chắc chẳn cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, hoàng đế muốn chúng ta giết Giang Siêu, nhưng sao ông ta lại không tự mình ra tay?!

Bởi vì lòng dân ý dân đang hướng về Giang Siêu, nếu như chúng ta thật sự giết Giang Siêu, hoàng đế chắc chắn sẽ kéo chúng ta xuống để làm dịu đi sự phẫn nộ của dân chúng."

"Tống Triết dám sao! Chúng ta là hoàng tộc Khiết Đan, ông ta không sợ sẽ làm nổi lên đại chiến giữa hai nước sao!?


Không có Giang Siêu, quân Đại Triệu bọn họ ở trước mặt Khiết Đan quân của chúng ta còn không đỡ nổi một đòn."

Gia Luật Hoành Nhân nghe vậy, nổi giận nói.

Gia Luật Vân Yến cười khổ nhìn đệ đệ ruột của mình, dù

có chút thông minh vặt, nhưng hẳn ta không hề hiểu lòng người.

Cũng không hiểu quyền mưu một chút nào cả.

"Đệ đệ, có người muốn chúng ta chết, đệ nghĩ chúng ta có thể sống mà rời khỏi Đại Triệu sao!

Hoàng đế sợ là đã thông đồng với người phụ nữ kia từ sớm rồi.

Giết chúng ta rồi, người phụ nữ kia sẽ chỉ thấy vui thôi, sao có thể báo thù cho chúng ta được."

"Hơn nữa, dù hoàng đế không giết, Trịnh An cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, ông ta thông đồng với người phụ nữ kia nhiều nhất."

"Nếu đã như vậy, tại sao hoàng tỷ còn muốn giết Giang Siêu, chỉ cần chúng ta không liều lĩnh, chúng ta còn có thể bình yên mà đợi ở Đại Triệu."


"Tiểu đệ, nói gì đi nữa thì chúng ta cũng là người Khiết Đan, sự dũng cảm uy vũ của Giang Siêu cả thiên hạ đều biết, nếu như có một ngày hän thành công, đệ cảm thấy hẳn sẽ bỏ qua tộc Khiết Đan của chúng ta sao!

Cho nên, dù hoàng tỷ có phải rơi vào cảnh muôn đời muôn kiếp không thể quay đầu, hoàng tỷ cũng phải giết được tên có thể đe dọa được đến an uy của tộc Khiết Đan ta."

Giọng nói của Gia Luật Vân Yến rất quyết tâm.

Mưu sĩ và võ sĩ ở bên cạnh nghe thấy vậy cũng thấy rất tôn kính, vì tương lai của Khiết Đan, Gia Luật Vân Yến lại không ngại nguy hiểm đến tính mạng. Đây mới thật sự đáng để nể phục.

Gia Luật Hoành Nhân không hiểu lựa chọn của tỷ tỷ mình lắm, nhưng hẳn ta rất tin tưởng tỷ tỷ của hẳn ta, bởi vì đây là ồi. Tỷ tỷ nói muốn giết

người thân cuối cùng của hắn ta rồ Giang Siêu, vậy hắn ta tuyệt đối sẽ không do dự.

"Được... Tỷ tỷ nói làm thế nào, thì làm thế đó..."

Gia Luật Hoành Nhân vội vàng nói.

"Thần cũng nguyện ý san sẽ nỗi lo đất nước với công chúa, cho dù bỏ mình... Cũng không hối tiếc..."

Võ sĩ và mưu sĩ ở bên cạnh tiếp lời.

Gia Luật Vân Yến nghe thế gật đầu nhẹ, nàng ta tiến lên phía trước, nhỏ giọng dặn dò mấy người họ.

Nếu như đã quyết †âm, vậy nàng ta cũng không muốn do dự nữa.

Trên nóc nhà, một người áo đen mở ra một khe cửa trên ngói nghe hết mọi chuyện bên trong.

Rất nhanh sau đó, hắn ta đã cẩn thận quay người bay vút đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận