Sau khi bản thân đến kinh thành cũng chưa có cơ hội đến thăm đối phương, không ngờ, nàng ấy lại đến cửa tìm trước.
Giang Siêu cho người mời Diệp Thanh Ảnh vào, mấy tháng không gặp, Diệp Thanh Ảnh vẫn xinh đẹp như xưa, trên người còn có khí chất phụ nữ mạnh mẽ.
Trông xinh đẹp động lòng người.
Chẳng qua là, nàng ấy trông gầy đi không ít, có chút cảm giác như đang bệnh, Giang Siêu nhìn thấy vậy, trong lòng cũng có chút đau lòng.
Hắn không biết Diệp Thanh Ảnh gặp phải chuyện gì lại khiến nàng ấy gầy đến vậy.
Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ làm không tốt sẽ khiến nàng ấy bệnh nặng.
“Thanh Ảnh, đã xảy ra chuyện gì sao! Sao tỷ lại gầy như vậy!"
Giang Siêu làm tư thế mời vơi Diệp Thanh Ảnh, cẩn thận hỏi.
Tổng Tiểu Nhã ở bên cạnh tò mò nhìn Diệp Thanh Ảnh, bỗng chốc cũng không biết người phụ nữ trong giới kinh doanh này thế nào.
Diệp Thanh Ảnh nghe vậy, vẻ mặt có chút phức tạp, đôi mắt như ngấn nước.
Lại càng có vẽ tức giận.
“Gia phụ qua đời, gân đây chuyện kinh doanh khá nhiều, vì vậy..”
Diệp Thanh Ảnh thở dài, bình thản nói.
Nàng ấy cũng không kể quá rõ, chỉ tùy ý nhắc đến.
Nhưng Giang Siêu lại nghe ra ý trong lời nàng ấy.
Phụ thân Diệp Thanh Ảnh qua đời, mà Diệp Thanh Ảnh thân là người thừa kế chỉ chính, đương nhiên sẽ bị những chỉ khác bài trừ.
Hơn nữa, Giang Siêu nghe được từ lời của Diệp Thanh Ảnh, thậm chí có thể nghe ra được, cái chết của cha nàng ấy không tránh khỏi có dính dáng đến các chỉ khác.
Giang Siêu cũng biết đối với tranh đoạt trong gia tộc lớn, để đạt được quyền thế và tiền tài, những người này thậm chí có thể còn không buồn nhận người thân.
Giang Siêu có thể tưởng tượng Diệp Thanh Ảnh hiện tại, e rằng bốn phía đều là địch, một khi sơ suất thì có thể sẽ rơi vào ngõ cụt.
Chỉ là, Diệp Thanh Ảnh không nói rõ, nàng ấy chỉ khẽ cười nhìn Giang Siêu, thậm chỉ đến ý định nhờ giúp cũng không có.
“Hôm nay cũng là nghe nói ngươi đến rồi, muốn đến thăm ngươi. Thăm được rồi thì ta đi vậy...”
Diệp Thanh Ảnh cười với Giang Siêu.
Giang Siêu nghe vậy thì nhíu mày, hắn không hiểu vì sao Diệp Thanh Ảnh không lên tiếng nhờ hắn giúp, lúc đó khi ở Ninh Châu phủ, bởi vì chuyện của Nguyên Vương phủ mà Diệp. Thanh Ảnh đã từng nhờ hẳn giúp.
Chuyện đó Giang Siêu cũng giải quyết viên mãn giúp Diệp. Thanh Ảnh. Nhưng chuyện Diệp gia lúc này, Diệp Thanh Ảnh lại không có ý muốn nhờ Giang Siêu.
Giang Siêu cũng mơ hồ biết được có lẽ Diệp Thanh Ảnh không muốn Giang Siêu bị kéo vào vũng lầy của mình, có lúc, Giang Siêu cũng không phải vạn năng, rất nhiều chuyện Giang Siêu cũng chưa chắc có thể giải quyết được.
Giang Siêu nhìn Diệp Thanh Ảnh, ánh mắt hắn thận trọng, nói: “T
hanh Ảnh, nếu tỷ còn xem ta làm bạn thì cứ nói với ta chuyện khó khăn của tỷ, dù sao, ta cũng cần tỷ, vì thế chắc chản không để tỷ gặp chuyện.”
Bây giờ Diệp Thanh Ảnh là người hợp tác lớn nhất của hắn, sự nghiệp của Giang Siêu mà muốn phát triển, cũng không thể thiếu được cửa hàng Đại Đông.
Nếu không, chỉ dựa vào Giang Siêu mới khởi đầu như hiện tại, hàng hóa hắn bán không được, những thứ hăn muốn cũng không thể có được trong tay.
Giang Siêu có thể phát triển nhanh như vậy, cống hiến của cửa hàng Đại Đông không thể xóa bỏ. Nhất là mấy sản phẩm kia của Giang Siêu, đều là dựa vào cửa hàng Đại Đông bán đi cả.
Giang Siêu có tiền như vậy, đều là dựa vào Diệp Thanh Ảnh, còn về những cửa hàng nhỏ còn lại, thực sự không có tác dụng quá lớn.
Nếu bên phía Diệp Thanh Ảnh gặp chuyện, hoặc là bản thân nàng ấy gặp chuyện, Giang Siêu cũng sẽ mất đi sự trợ giúp từ cửa hàng Đại Đông. Phát triển sự nghiệp cũng bị đình trệ.
Phải biết rằng, mạng lưới tình báo của Giang Siêu, phần lớn đều từng là người của Diệp Thanh Ảnh. Nhưng người này đều là tướng cũ mà Diệp Thanh Ảnh thu nhận năm đó.