Tuy nhiên, thứ này đã gần như thông dụng ở Đại Triệu rồi.
Có một số tộc lão không biết cũng không dừng đến những thứ đồ này.
"Còn có kinh doanh của vải xù này cũng không tồi, các ngươi xem kinh doanh của bông gòn cũng tương đối khả quan...".
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
Một đám tộc lão đang hưng phấn ở đó nói về chữ số lợi nhuận của các loại làm ăn, trong mắt gần như đều phát sáng lên.
Đây chính là tiếng đó, nhà họ Diệp có thể kiếm được nhiều tiền như vậy đương nhiên bọn họ vui mừng rồi, càng là như vậy cũng chính là chứng tỏ hoa hồng các tộc lão bọn họ được chia sẻ càng nhiều.
Bọn họ đã kỳ vọng đến tiền hoa hồng cuối năm rồi.
Hơn nữa, thời gian cách năm mới cũng chỉ có một tháng hơn, bọn họ càng kỳ vọng thêm.
Bọn họ chỉ thiếu điều tìm anh em Diệp Đông Thành đưa tay lấy tiền thôi.
Diệp Đông Thành và Diệp Đông Thanh nghe thấy đám tộc lão nghị luận, trên mặt đầy sự đắc ý, mặt cũng sắp cười đến nở hoa rồi.
Bọn họ chế giễu nhìn về phía Diệp Thanh Ảnh, trong mắt lộ ra chút trêu tức.
Diệp Thanh Ảnh nghe thấy thì sắc mặt tái xanh, cả người tức đến nỗi đứng ở đó phát run.
Những số sách đó không phải chính là những sổ sách mà nàng ấy phải nộp sao?
Sao bây giờ lại chạy đến chỗ hai người thúc thúc của nàng ấy rồi?!
Nàng ấy làm ăn với Giang Siêu, vẫn luôn dùng đường đi và người của nhà lớn bản thân, nhà hai và nhà ba hoàn toàn không thể nào có được những mối làm ăn này.
Sao đến bây giờ những mối làm ăn này lại trở thành của nhà hai, nhà ba rồi. Bây giờ xem ra, nhà hai nhà ba hiển nhiên đã có chuẩn bị từ sớm, đây chính là cướp công của nàng ấy.
Hơn nữa, nàng ấy nghĩ không hiểu nhà hai và nhà ba sao lại có mặt mũi để mà khiến cho những mối quan hệ này đến dưới tên của bọn họ.
Nàng ấy mở miệng đã nói với đám tộc lão ở phía trên: "Các vị tộc lão, sổ sách của bọn họ vốn dĩ là của ta, xin các tộc lão điều tra rõ ràng."
Nàng ấy có chút tức giận nói với các tộc lão.
Chỉ là, câu nói này của nàng ấy vừa dứt thì Diệp Đông Thành cùng Diệp Đông Thanh nhanh chóng lần lượt lên tiếng nói: "Cháu gái Thanh Ảnh, cháu như vậy thì có chút không cần mặt mũi rồi, những mối làm ăn này vẫn luôn do bọn ta làm sao sổ sách lại trở thành của cháu rồi. Cháu nhận bừa sổ sách như vậy thì không tốt đâu."
"Đúng vật, cháu gái Thanh Ảnh, sổ sách này sao có thể nói là của mấy người chứ.
Hành vi như vậy của cháu có thể xem làm trộm cắp rồi..."
Hai người vừa nói dứt lời, Diệp Thanh Ảnh xém chút nữa tức đến thở không nổi.
"Sổ sách này rõ ràng là tiểu thư là ta, sao các ngươi lại có thể có những mối làm ăn này, vải mới, nước hoa, xà phòng, vải xù hay là bông gòn, những thứ này đều là mối làm ăn do tiểu thư đàm phán được từ chỗ công gia Giang Siêu."
Tiểu Thuý lúc này cũng mặt đầy tức giận nói: "Cả Đại Triệu này ai không biết, những mối làm ăn này chỉ là một mình nhà công gia Giang Siêu có, tiểu thư bọn ta với Giang công gia hai bên có ý nên Giang công gia mới đưa những mối làm ăn này cho tiểu thư quản lý. Các ngươi sao có thể có được những mối làm ăn này."
Lời của Tiểu Thuý vừa mới dứt, tuy là giả nhưng cũng khiến cho Diệp Thanh Ảnh ở bên cạnh đỏ ửng mặt ngại ngùng.
Nhưng nàng ấy cũng không phản bác, lúc này còn phải giải quyết những việc của sổ sách mới được.
Nàng ấy tuyệt đối không thể để cho nhị thúc và tam thúc của mình giành hết tất cả của nàng ấy.
"Hỗn xược, một nha hoàn như người thì hiểu cái gì mà ở đây nói năng lung tung, nhưng mối làm ăn này đương nhiên là của bọn ta, tuy tiểu thư nhà ngươi trông không tồi nhưng Giang công gia người ta sao lại nhìn trúng tiểu thư nhà người.
Nên biết rằng, hắn bây giờ là con rễ của Mộ Dung quốc công phủ."
"Hơn nữa, các ngươi nói những mối làm ăn này là của các ngươi vậy có bằng chứng gì không?!
Có bản lĩnh thì lấy chứng cứ ra! Lấy ra không được thì chứng tỏ các ngươi đang ăn nói lung tung."