Chưa kể, danh tiếng của Giang Siêu trong lòng dân chúng luôn rất tốt, có ai là không yêu mến hắn?
Ngoài việc đánh bại tộc Khiết Đan, còn đánh quân phản loạn đó đến mức không thể ngóc đầu lên được.
Hơn nữa còn cứu tế nạn nhân, cho họ một cuộc sống ấm no, không phải ngày ngày lo lắng cơm ăn, áo mặc.
Hiện tại có bao nhiêu người đang di dân đến Ninh Châu phủ? Nghe nói, nơi đó hiện tại chính là thiên đường ở nhân gian.
Giang Siêu đến, đương nhiên sẽ được hầu hết tất cả người nhà họ Diệp hoan nghênh.
Cho dù là nhị phòng, tam phòng hay đích trưởng cũng cực kỳ nhiệt tình với Giang Siêu.
Việc tranh giành quyền lực là chuyện của mấy người đứng đầu trong tộc, đối với bọn họ ở dưới mà nói, ai là đương gia đều không quan trọng, dù sao thì bọn họ cũng sẽ không được lợi lộc gì.
Trong chính đường, vẻ mặt Diệp Đông Thành và Diệp Đông Thanh đang cực kỳ kiêu ngạo đắc chí, sắc mặt đột nhiên thay đổi, kinh ngạc nhìn Giang Siêu, cả buổi vẫn chưa bình tĩnh lại.
Các trưởng lão trong tộc cũng vô cùng ngạc nhiên.
Nhưng mà bọn họ không dám chậm trễ, tất cả đều đứng dậy.
Đây chính là quốc công, tuy rằng còn chưa chính thức sắc phong, nhưng mọi người đều biết hoàng đế đã hạ chỉ rồi.
Chỉ cần thánh chỉ ban xuống, Giang Siêu đã là quốc công được công nhận, còn lại đại điển sắc phong nữa thôi.
Đối với nhà họ Diệp, bọn họ chẳng qua chỉ là một gia tộc buôn bán, ở thời đại này, thương nhân có địa vị thấp nhất, sĩ nông công thương, Thương nhân chính là xếp hàng cuối cùng.
Tuy nhiên, mặc dù họ được xếp hạng cuối cùng, nhưng vì tiền nên địa vị của họ thực sự không thấp.
Chỉ là ở trước mặt quốc công như Giang Siêu, địa vị của bọn họ không là gì cả.
Bằng không thì bọn họ cũng sẽ không muốn đi nịnh bợ Trịnh An, ngay cả nhị phòng, tam phòng của nhà họ Diệp trước đây cũng muốn nịnh hót Nguyên vương.
Đáng tiếc lúc đó vì Diệp Thanh Ảnh nên bọn họ không nịnh bợ được Nguyên vương.
Mà Trịnh An tìm tới nhị phòng và tam phòng, vì để đạt được địa vị cao hơn, nhị phòng đương nhiên phối hợp ăn ý với Trịnh An.
Trịnh An giúp họ lên năm quyền, bọn họ giao toàn bộ nhà họ Diệp cho Trịnh An.
Trong tương lai, khi Trịnh An trở thành hoàng đế, bọn họ đương nhiên sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
Đến lúc đó nói không chừng có thể có thêm một hai chức vị quốc công, hoặc những chức danh khác nữa, thậm chí bọn họ có thể đạt được nhiều quyền lực lớn hơn.
Trở thành quan nhất phẩm cũng không phải là vấn đề.
Tuy nhiên, trước đó thì địa vị của Giang Siêu không phải là điều mà bọn họ có thể xem nhẹ.
“Bái kiến Giang công gia!” Đại thúc đứng đầu nhanh chóng cung kính nói với Giang Siêu.
Tuy nhiên, trong mắt ông ta vẫn có chút khinh thường. Mặc dù thân phận quốc công của Giang Siêu buộc ông ta phải cúi đầu, nhưng trong lòng ông ta vẫn cực kỳ khinh thường Giang Siêu.
Dù sao thì Giang Siêu đã trở thành cái gai trong mắt Trịnh An, nghe đâu hắn cũng là cái gai trong mắt hoàng đế, Giang Siêu có lẽ cũng sẽ không sống được bao lâu nữa.
Đợi đến lúc Giang Siêu trở thành tù nhân, nói không chừng nhà họ Diệp bọn họ cũng đã đạt được địa vị như mong muốn.
Giang Siêu chỉ là nhàn nhạt liếc ông ta một cái, gật đầu, lúc này Giang Siêu đi tới trước mặt Diệp Thanh Ảnh khẽ mỉm cười nói: "Xảy ra chuyện sao tỷ không nói cho ta biết? Ta... ta không đáng để tỷ tin tưởng như thế sao!"
Trong giọng nói của Giang Siêu mang theo một tia trách cứ và một chút đau lòng.
Nghe vậy, hai mắt Diệp Thanh Ảnh lập tức đỏ lên.
Nàng ấy không ngờ Giang Siêu thế mà sẽ đến, nàng ấy cũng không nghĩ tới Giang Siêu sẽ đến.
Hơn nữa quan hệ giữa nàng ấy và Giang Siêu chỉ có thể xem là quan hệ hợp tác, giữa hai người không có tình cảm đặc biệt gì.
Nàng ấy là muốn có một tình cảm đặc biệt nảy sinh.
Nhưng Giang Siêu tựa hồ không có ý nghĩ đó, đương nhiên nàng ấy cũng không thể trơ trến đòi hỏi quan hệ nào đó.
"Ta..." Diệp Thanh Ảnh há miệng, trong lúc nhất thời không biết trả lời thế nào.
Giang Siêu đưa tay ngăn cản lời nàng ấy muốn nói, trên mặt mang theo nụ cười nói: "Đừng nói nữa, còn lại cứ giao cho ta!"
Nụ cười của Giang Siêu khiến Diệp Thanh Ảnh cảm thấy ấm lòng không thể tả. Ngọt ngào trong tâm cũng không thể giải thích được.
Nàng ấy gật đầu, vẻ mặt vô cùng mềm mại.
Lúc này Giang Siêu nhìn về phía Diệp Đông Thành và Diệp Đông Thanh đứng đối diện, châm chọc nói: "Các ngươi không phải muốn thấy chứng cứ sao? Ta đem chứng cứ tới đây!"