Nhưng Giang Siêu cũng không sản xuất quá nhiều, bởi vì hẳn cần là súng tiên tiến của hiện đại, chứ không phải loại súng cổ xưa này.
Đây chỉ là thời kỳ quá độ mà thôi.
Các lĩnh vực công nghiệp cũng bắt đầu hỗ trợ nhau để thực hiện.
Ngoại trừ phát triển kỹ thuật ra, Giang Siêu cũng bắt đầu thực hiện cải cách chính trị ở Ninh Châu phủ, việc đầu tiên cần làm đó là thu ruộng đất về chính phủ, rồi lại phân phối lại.
Đối với những người tự nguyện nộp ruộng đất, Giang Siêu cũng dùng phương thức thanh toán bãng tiền, với những người không đồng ý nộp ruộng đất, hắn trực tiếp dùng cách lợi dụng người dân để đánh thổ hào.
Nếu như đã quyết định muốn thay đổi thế giới này, Giang Siêu cũng quyết định sẽ bảt đầu từ Ninh Châu phủ.
Ruộng đất sẽ không còn thuộc sở hữu tư nhân nữa.
Nông dân sẽ được phân phát ruộng đất, phần thu hoạch được từ việc làm ruộng, trừ thuế bắt buộc ra, hầu hết vẫn thuộc về nông dân.
Mặt khác, chính phủ cũng sẽ thu mua lương thực từ nông dân.
Việc Tô Văn xuất hiện cũng giúp Giang Siêu có được một nhóm người trí thức.
Về số lượng, ít nhất cũng hơn ba trăm người.
Sau một thời gian thực hiện khảo sát, Giang Siêu từ trong đó chọn ra gần trăm người, trực tiếp lập thành đoàn phụ tá.
Giang Siêu đưa ra khái quát ý tưởng của hẳn, sau đó, sẽ do đoàn phụ tá này đi hoàn thiện.
Chậm rãi, hắn sẽ đưa ra các luật ở Ninh Châu phủ. Sau đó là các chính sách có lợi cho nhân dân.
Cuối cùng, những sách lược mà Giang Siêu đã quyết định đã bắt đầu được áp dụng.
Giang Siêu quyết định bắt đầu phổ biến ở huyện An Ninh đầu tiên, sau đó sẽ triển khai ra các huyện thành xung quanh.
Với những địa chủ kia, Giang Siêu đã trở thành kẻ địch lớn nhất của bọn họ, tất cả địa chủ đều hận không thể ăn thịt uống máu của Giang Siêu.
Vì Giang Siêu thu lại ruộng đất đó là trực tiếp lấy lại của cải của bọn họ.
Nhưng vì danh tiếng của Giang Siêu, hầu hết địa chủ đều giận mà không dám nói.
Người nào tự nguyện hòa vào phương pháp mới thì chọn cách nộp ruộng đất để đổi lấy tiền tài.
Người không tự nguyện, hoặc chạy trốn thì bị bắt lại xử lý tội công khai.
Cứ như vậy, ở Ninh Châu phủ, cải cách ruộng đất đã được thực hiện râm rộ.
Mà người dân cũng có được ruộng đất của chính mình. Hầu hết nông dân khi biết được chính sách ở Ninh Châu phủ.
Tất cả đều chạy sang phía Ninh Châu phủ, tất cả mọi người đều muốn có được đất đai của riêng mình.
Không có người không tin tưởng, danh tiếng của Giang Siêu ở dân gian đã sớm là sự tồn tại giống như thần vậy.
Dù có người nói hẳn giết hoàng đế, nhưng cũng không có người dân nào cảm thấy Giang Siêu là kẻ phản tặc.
Đừng nói một loạt các chính sách ở Ninh Châu phủ của Giang Siêu đều có lợi cho nhân dân.
Ninh Châu phủ rất nhanh đã trở thành trung tâm dòng người tập trung đến của Đại Triệu, theo đó cũng là sự sầm uất. Người càng đông, đương nhiên là càng sầm uất rồi.
Dù khi những địa chủ kia trốn đi cũng mang theo hầu hết tiền tài làm kinh tế của Ninh Châu phủ bị thiệt hại. Nhưng Giang Siêu lại không kiêng nể gì cổ vũ buôn bán.
Các loại tiểu thương nhiều vô kể, lại thêm việc sản nghiệp. của Giang Siêu cũng rất nhiều.
Rất nhanh sau đó cũng thúc đẩy hoạt động kinh doanh của Ninh Châu phủ.
Ở trong đó còn có công lao của Cổ Đặc, người Italy này đã đưa một số doanh nhân phương Tây mà hắn ta biết đến Ninh Châu phủ.
Để tất cả tơ lụa, vải vóc, đồ sứ của Ninh Châu phủ. Sau đó là xà phòng thơm, các loại chế phẩm của pha lê... Đều được. tiêu thụ ở nước ngoài!
Mà khi mua bán với phương Tây thì vàng là chủ yếu, sau đó là dùng vật đổi vật, tốt nhất là các loại sản vật quý hiếm. Ví dụ như quặng sắt...
Một loạt hành động của Giang Siêu cũng dẫn đến sự rực rỡ đến làm người kinh ngạc của Ninh Châu phủ.
Chỉ ngắn ngủi không đến một năm, Ninh Châu phủ đã trở thành địa phương phát triển nhất cả Đại Triệu.
Người dân muốn được vào Ninh Châu phủ cũng càng ngày càng nhiều, ngay cả những địa chủ đã từng chạy trốn kia sau khi biết Ninh Châu phủ tấc đất tấc vàng cũng đều quay trở lại.
Cứ như vậy, của cải của thiên hạ đều tập trung về hướng Ninh Châu phủ.
Cùng lúc đó, tình hình giữ tộc Khiết Đan, tộc Nữ Chân và Đại Triệu cũng có những thay đổi to lớn.