Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Quân đội của Bạch tộc khá linh hoạt, lúc chiến đấu thì sẽ ra trận, lúc không chiến đấu thì bọn họ là nguồn lao động ở nhà của họ.

Nhưng đội tuần tra như này thì sẽ do các thanh niên trai tráng của Bạch tộc thay phiên nhau làm theo định kỳ.

Tất nhiên, ngoại trừ những quân sẽ giản tán sau khi về tộc theo thường lệ ra.

Quân giống kiểu hộ vệ thuộc hạ của thủ lĩnh Bạch tộc thì có một nghìn người là sẽ không giải tán.

Bọn họ bảo vệ cha con Hách Liên Khang, cùng với các bô lão cấp cao của Bạch tộc.

Đội tuần tra trước mặt nhìn thấy đội buôn có cả trăm người của Kỷ Đông Thành thì cũng không có kiểm tra, hình như đội trưởng dẫn đầu có quen với Kỷ Đông Thành.

"Lão Kỷ lại tới đấy à, Đa Ni đang sầu đây, bảo là hàng hóa của các ông đã chậm lâu lắm rồi vẫn chưa đưa tới, không biết các ông có xảy ra chuyện gì không."


"Ôi trên đường tới đây, nhóm hàng đầu tiên gặp phải lữ quét bất ngờ, hàng hóa lỗ cả, đây là chuyến hàng thứ hai, nên đã muộn mất hơn một tháng."

Kỷ Đông Thành vội vàng giải thích với đội trưởng trước mặt, đối phương gật đầu rồi cho qua!

"Đi mau lên... mọi người đều đang đợi chuyến hàng này của ông đấy. Phải rồi, lần này có mang nhiều muối tinh không! Muối tinh của thủ lĩnh sắp dùng hết rồi, kể ra, nếu không phải thủ lĩnh toàn không ở trại, đoán chừng Đa Ni đã gặp xui xẻo rồi!"

Kỷ Đông Thành nghe vậy, ông ta gật đầu rồi cười nói: "Yên tâm đi, lần này mang nhiều muối tinh lắm. Chắc chắn sẽ không làm Đa Ni thất vọng."

Muối tỉnh mà đối phương nói chính là loại muối mới mà Giang Siêu tạo ra từ kỹ thuật mới. So với muối xưa thô to còn đẳng chát.

Vị của muối tinh nhanh chóng làm cho nó trở thành thứ được mọi người yêu thích.

Nếu mà là trước kia thì sẽ là nghiêm cấm buôn bán muối riêng. Nhưng từ sau khi Giang Siêu kiểm soát Ninh Châu, muối tinh cũng được bán công khai ra bên ngoài.

Còn về chuyện sau đó người ta tăng giá muối ở nơi khác, thì đó là việc của người khác.

Trong Ninh Châu phủ, giá của muối tỉnh vẫn luôn ổn định.

Ngoại trừ vì không thiếu muối tinh ra, thì còn vì Giang Siêu vẫn luôn khống chế giá muối. Không cho phép tư nhân tăng giá muối.

Nghe thấy Kỷ Đông Thành bảo là có mang đến khá nhiều muối tỉnh, đội trưởng vội vàng nói: "Nhớ bảo Đa Ni để lại cho ta một ít..."

Kỷ Đông Thành gật đầu với đối phương, đội trưởng gật đầu hài lòng rồi dẫn thành viên đội tuần tra rời đi. Thậm chí bọn họ còn không kiểm tra Kỷ Đông Thành.


Tuy Bạch tộc xây dựng quân đội, nhưng kiểu của bọn họ vẫn dừng lại ở kiểu tộc trại, thời chiến thì thành quân đội, thời bình thì giải tán quân! Nguyên nhân là bởi địa thế ở đây.

Bọn họ nghĩ không có đại quân nào có thể đánh đến đây. Với thực lực của Bạch tộc bọn họ, cho dù thật sự có mấy nghìn quân đội có thể tiến vào.

Nhưng một khi khai chiến, Bạch tộc chắc chẳn có thể tổ chức phản kích hiệu quả, mấy nghìn người đó tiến vào chỉ ngang với nộp mạng thôi.

Hơn nữa, xung quanh toàn là người Bạch tộc, mấy nghìn quân tiến vào, chắc chẳn sẽ bị bọn họ phát hiện.

Bọn họ còn có thể làm đến mức đợi cho quân địch mệt rồi tấn công.

Vì thế, Bạch tộc gần như không đề phòng.

Với thương đội hơn trăm người trước mặt, bọn họ còn chẳng cảm thấy có uy hiếp.

Giang Siêu nhìn thấy cảnh này, khóe miệng khẽ nhếch. Xem ra, kế hoạch chém đầu thủ lĩnh của hẳn sẽ không có độ khó quá lớn.

Kỷ Đông Thành đưa một trăm đội viên đặc chiến của Giang Siêu đi đến giữa núi phía bên phải.


Đường đi ở chỗ này có không ít, bốn hướng thông suốt. Xem ra, thời gian Bạch tộc. ở đây không hề ngắn.

Hơn nữa, ở chỗ mà Bạch tộc cư trú đây, các ngôi nhà gỗ có kiến trúc xen vào nhau một cách thú vị.

Xem ra, còn có một cỗ đặc sắc khác.

Trên đường đi, sẽ thường xuyên đi qua cửa nhà một số gia đình Bạch tộc.

Có nhà treo vải trằng ở trước cửa, có thể nghe thấy tiếng khóc ở bên trong.

Trong đó có mấy nhà, Giang Siêu nhìn thấy người phụ nữ nằm gục trước cửa nhà khóc.

Bên cạnh là mấy đứa trẻ mới vài tuổi đang quỳ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận