Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Đao dài và dao ngắn hơn kém nhau rất nhiều về trọng lượng. Đao dài nặng hơn dao ngản nhiều lần, lực va chạm cũng mạnh hơn nhiều lần.

Muốn đánh bay đao dài của nàng ta bằng dao ngắn, thì lực phát ra từ dao ngắn phải mạnh gấp vài lần đao dài.

Có thể thấy được là thực lực của Giang Siêu thật sự mạnh hơn nàng †a rất nhiều.

Nàng ta hoảng sợ, vô thức lùi ra sau.

Có điều, nàng ta còn chưa kịp lùi ra thì Giang Siêu đã nhảy lên trước, kề dao ngắn lên cổ nàng ta, dồn nàng ta tới ven tường, khiến nàng ta không thể lùi ra được nữa.

A Thi Mã đành phải trơ mắt nhìn dao ngản kề trên cổ mình.

Nàng ta vô thức nhằm mắt lại.

Một dao chém xuống là nàng ta sẽ chết.

Có điều, khoảnh khắc nàng ta nhắm mắt, Giang Siêu lại lùi ra sau, vẻ mặt hờ hững đứng tại chỗ.

Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên mà nhìn cảnh này, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.


Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức mọi người không kịp phản ứng.

Chờ khi bọn họ hiểu được chuyện gì đang xảy ra, thì Giang Siêu lại không còn động tác gì nữa.

Đám người Bạch tộc lập tức nhằm nỏ về phía Giang Siêu, trong mắt tràn đầy vẻ cảnh giác.

Thấy vậy, Lạc Ngưng Sương vội vàng che phía Giang Siêu, còn một trăm đội viên đội đặc chiến thì lập tức nhắm súng lục về phía đám người Bạch tộc trên nóc nhà.

Lúc này, A Thi Mã mở mắt, nhìn về phía Giang Siêu với ánh mắt chấn động.

Nàng ta phất tay nói với đám người trên nóc nhà: “Thu nỏ lại đi. Nếu hẳn thật sự muốn giết ta thì các ngươi không cứu được, cũng không ngăn được.”

Đám người trên nóc nhà nghe vậy thì hơi do dự rồi vẫn thu nỏ lại. Có điều, bọn họ vẫn nhìn Giang Siêu như hổ rình mồi.

Giang Siêu cũng phất tay với đám đội viên đội đặc chiến.

Mọi người thu súng lục lại, cái thứ này nếu mà lỡ tay bóp cò thì coi như xong.


“Chắc các hạ không phải là người làm ăn đâu nhỉ? Ta không nói là mình quen biết hết đám cấp dưới của Kỷ chưởng quầy, nhưng cũng từng gặp vài người. Với thân thủ, phong thái và can đảm của ngươi, ngươi không thể nào là cấp dưới người ta được. Ngươi... là ai?”

A Thi Mã quay đầu nhìn Giang Siêu, nói bằng giọng điệu lạnh nhạt.

Kỷ Đông Thành đứng bên cạnh mặt mày trở nên căng thẳng.

Trong nhất thời, ông ta không biết nên giải thích thế nào về thân phận của Giang Siêu.

Ông ta biết Giang Siêu đến Bạch tộc để dò la tin tức, không ngờ lại xảy ra xung đột với A Thi Mã.

Chuyện này khó giải quyết lắm đây.

Nhưng dù thế nào thì ông ta cũng định giúp Giang Siêu thoát khỏi cảnh khó khăn này trước đã.

Lúc ông ta đang định lên tiếng thì nghe thấy Giang Siêu lạnh nhạt nói: “Ta tên Giang Siêu, đến từ phủ Ninh Châu. Ta tới đây để giúp ngươi. Nếu A Thi Mã cô nương muốn Bạch tộc cứ mãi ở trong vực sâu, cuối cùng dẫn đến hủy diệt, thì cứ việc đưa ta đến chỗ cha con Hách Liên Khang”

“Còn nếu cô nương muốn cứu Bạch tộc thì có thể lựa chọn tin tưởng ta, hợp tác với ta”

Nếu đã định hợp tác với A Thi Mã thì Giang Siêu cũng không cần phải giấu giếm thân phận nữa.

Nếu A Thi Mã biết chuyện ở bên ngoài thì chắc là sẽ biết mình.

Sự thay đổi của phủ Ninh Châu và một loạt chính sách của mình, chỉ cần là người có lòng suy nghĩ cho dân chúng thì chắc chắn sẽ nhìn thấy hi vọng từ bên trong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận