Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Nếu để một trăm người của nàng ta đánh nhau với một trăm người kia, thì chắc còn chưa đến mười lăm phút là một trăm người của nàng ta sẽ bị một trăm người kia giết sạch sẽ.

Huống chỉ, năng lực hơn người, vũ khí kỳ lạ và chiến lược. xuất sắc của Giang Siêu tại Giang thành, không chỉ có làm cho Bạch tộc tổn thất gần vạn người, mà còn làm Giang thành thoát khỏi nguy hiểm.

Với loại năng lực này, hắn dám nói giết cha con Hách Liên Khang, nghĩa là hẳn có nắm chắc tuyệt đối.

So với đám cấp dưới của mình, nàng ta thà rằng tin tưởng Giang Siêu.

Hơn nữa, nàng ta không muốn làm bọn họ theo mình đi chết.

Nàng ta có thể chết, nhưng nàng ta lại không muốn liên lụy đến tộc nhân.

Đám người Bạch tộc mở miệng định nói thêm gì đó, nhưng thấy ánh mắt quyết liệt của A Thi Mã, đành phải ngậm miệng lại, giận dữ nhìn về phía Giang Siêu, ánh mắt tràn đầy vẻ cảnh cáo.

Ý trong mắt bọn họ là nếu Giang Siêu không bảo vệ tốt A Thi Mã thì bọn họ sẽ liều mạng với Giang Siêu.

Giang Siêu coi như không thấy ánh mắt của bọn họ.

Còn bọn họ, tuy rằng không muốn những vẫn đổi quần áo với viên đội đặc chiến của Giang Siêu.


Chờ khi đổi quần áo xong, ngoài cửa chợt vang lên tiếng ồn ào.

Nghe có tiếng ầm ï, Giang Siêu mỉm cười nghiền ngẫm.

Là người của Hách Liên Khang tới. Hiển nhiên là cha con Hách Liên Khang không giết được A Thi Mã là sẽ không bỏ qua.

Giang Siêu gật đầu với A Thi Mã, đám người che chở A Thi Mã đi ra ngoài.

Bọn họ vừa ra khỏi cửa, liền thấy bên ngoài có ít nhất ba trăm binh lính Bạch tộc bao vây.

Bọn họ ăn mặc giống như hộ vệ mà Khang Lãng dẫn đến trước đó.

Người Bạch tộc đang mua đồ trước cửa đều bị dọa sợ, ai nấy đều sợ hãi mà nhìn đám hộ vệ.

Dẫn đầu chính là Khang Lãng bị đánh lúc nấy. Hắn ta nhìn A Thi Mã đi ra từ bên trong, môi cười chế giều, trong mắt tràn đầy vẻ đắc ý.

“A Thi Mã, ngươi có bất ngờ hay không? Để ta xem ngươi còn có thể kiêu ngạo đến khi nào. Người đâu... bắt A Thi Mã cho tai”


Khang Lãng gọi đám hộ vệ đi sau.

Bọn họ lập tức lao về phía A Thi Mã.

Hơn mười tên hộ vệ như sói như hổ.

Bên trong cánh cửa, đám cấp dưới của A Thi Mã thấy vậy thì định lao ra ngoài giúp đỡ, nhưng đều bị Đa Ni ngăn lại.

Hiện giờ bọn họ không nên ra mặt, rốt cuộc thì người của Giang Siêu đã thay người của A Thi Mã.

“Ta xem ai dám...” A Thi Mã nhìn đám hộ vệ lao tới, bước lên trước một bước, giọng điệu mang theo uy thế lạnh lo.

Thấy dáng vẻ của A Thi Mã, đám hộ vệ lập tức bị dọa sợ đến mức dừng tại chỗ.

Bọn họ có chút không dám ra tay, nói thế nào thì A Thi Mã cũng là con gái của tiền thủ lĩnh.

Nếu không phải Hách Liên Khang tính kế thì hiện giờ A Thi Mã đã là thủ lĩnh.

Cho dù A Thi Mã không phải thủ lĩnh, thì ít nhiều gì người ta cũng còn chút uy thế.

Khang Lãng đứng sau thấy vậy thì trong mắt hiện lên vẻ thẹn quá hóa giận, tức giận mắng đám cấp dưới vài câu.

Hản ta cũng chỉ dám tức giận măng thôi.

Bởi vì A Thi Mã rất mạnh, hẳn ta cơ bản là không thẳng nổi, cho nên không dám ra tay với A Thi Mã.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận