Binh sĩ trong tay hắn ta không có chút sức phản kháng nào.
Chiến đấu đến bây giờ, mặc dù chủ tướng Dương Thành đã rất sợ, nhưng còn chưa cam tâm thất bại.
Suy cho cùng, trong tay hẳn ta cũng có đại quân bảy vạn, dù đã tổn thất hai vạn, nhưng vẫn còn lại năm vạn, vẫn có khả năng tổ chức phản kích.
Hắn ta chạy đến chỗ đội dự bị phía sau, chỗ đó còn có ba vạn lính dự bị.
Bốn vạn binh ở phía trước, ở ba cửa thành, đã bị quân Con Cháu đánh cho mất hết tinh thần, căn bản không thể tổ chức phản kích hữu hiệu.
Vũ khí của quân Con Cháu quá mức tân tiến, đã có hỏa lực mạnh mẽ, mà món đồ hình dài trong tay họ, một khi nổ ra tiếng, sẽ có người gục xuống.
Quân Dương Thành căn bản không có cơ hội đánh chính diện, không tan rã ngay tại chỗ đã may lắm rồi.
Kết quả của việc này chính là, bốn vạn người bị hai ngàn người dọa cho không còn dũng khí chiến đấu tieps nữa, tất cả đều chạy đi, đầu hàng.
Nếu dựa vào bốn vạn người phía trước, e là không có bất kỳ khả năng nào để xoay chuyển tình thế.
Hắn ta cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào ba vạn người còn lại thôi.
Chỉ cần tìm một địa thế có lợi trong thành, vây chặn quân Con Cháu, có lẽ họ óc thể tiêu diệt quân Con Cháu trong thành này.
Rất nhanh, Dương Thành chủ tướng và Thường Châu chủ tướng chạy tới chỗ đất trống, ba ngàn binh sĩ của đội dự bị cũng bắt đầu tạo phòng tuyến ở đó.
Dùng bộ binh dẫn đầu trận hình, ngăn chặn mảnh đất trống ở địa khu bên này, quân Con Cháu muốn xông qua trận địa này cũng không dễ dàng.
Có điều, ngay khi Dương Thành chủ tướng chạy tới đó, mới vừa tổ chức được phòng tuyến, quân tiên phong của quân Con Cháu đã chạy tới nơi.
Nhìn trận địa khổng lồ trước mặt, quân Con Cháu cũng không hề lùi bước, nhưng bọn họ cũng không mù quáng tấn công.
Họ để quân thần công đi trước mở đường, quân lựu đạn đi theo sau, súng cối được đưa vào thỉnh thoảng lại bản một lượt.
Chỉ trong chớp mắt, đội hình vốn đang nghiêm chỉnh của ba vạn quân dự bị đã bị đánh tan, xuất hiện cảnh tượng hỗn loạn.
Tư tưởng tác chiến thời đại dùng vũ khí lạnh lại phải chống đối với vũ khí nóng hiện đại, dù phía quân Con Cháu chỉ có chưa tới một ngàn quân chạy tới, nhưng đã đánh cho ba vạn người lập tức không còn sức đánh trả, thậm chí họ còn chưa đánh sáp lá cà nữa. Chỉ mấy loạt vũ khí nóng bắn ra, đội dự bị ba vạn người đã bị đánh tan.
Ban nấy Dương Thành chủ tướng bừng bừng ý chí, giờ lại tràn đầy không cam lòng.
Thấy càng ngày càng nhiều quân Con Cháu xông về phía này, hẳn ta biết mình hết cứu rồi.
Đến giờ hắn ta vẫn không dám tin, Dương Thành lại cứ thế mà mất.
Chiến thuật mà hăn ta tự cho là không có kẽ hở, lại không làm gì được vũ khí hiện đại của quân Con Cháu.
Đặc biệt là hỏa lôi, đây là lần đầu tiên hắn ta được chứng kiến uy lực kinh người của nó.
Thành trì hẳn ta tự cho là kiên cố, đối diện với hỏa lực, lại không chịu đựng được bao lâu.
Giờ hẳn ta chỉ muốn chạy thôi, còn không chạy nữa, e là sẽ thảm.
Nhưng hẳn ta chưa chạy được bao lâu, lại phát hiện, cửa thành cuối cùng vốn không có ai bao vây, giờ lại bị quân Con Cháu chiếm lĩnh rồi.
Hăn ta không thể nào hiểu nổi, sao quân Con Cháu lại nhanh như thế.
Thật ra, Đông Ly Ưng để lại một cửa không bao vây, là để Dương Thành chủ tướng lơ là.
Hắn ta đã đoán được, khi thành bị phá, Dương Thành chủ tướng sẽ trốn ra từ cử thành cuối cùng.
Lần này không cần phục kích bên ngoài thành nữa, trực tiếp chặn đánh cửa cửa thành là tốt nhất.
Dù sao thì hắn ta cũng không có quá nhiều binh lực để ra ngoài thành chặn đánh.