Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Tô Thành thất thủ, tuyến phòng thủ thứ hai của phủ Doanh Châu xem như hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn lại thành Ứng Thiên của phủ Doanh Châu.

Sau khi nghe được tin ba thành trì của tuyến phòng thủ thứ hai đều bị đoạt, tri châu Doanh Châu cực kì chấn động và khó tin.

Mới có qua bao lâu đâu, từ khi trận chiến Doanh Châu bắt đầu đến bây giờ, nhiều lắm chỉ một tháng mà thôi.

Không ngờ quân Con Cháu lại có thể đánh từ tuyến phòng thủ thứ nhất đến tận nơi này.

Hắn ta vô cùng không cam lòng và giận dữ. Hẳn ta đương nhiên là không muốn đầu hàng.

Cơ nghiệp mà hắn ta khó lắm mới tích lũy được, sao có thể cam tâm dâng lên tặng người.

Hắn ta cũng có giấc mộng làm hoàng đế, ai không muốn trở thành chủ của cả thiên hạ.

Có điều, sự khủng bố của quân Con Cháu thật sự khiến hắn ta sợ hãi.

Tuy rằng hẳn ta có mấy vạn binh lính, thậm chí trang bị vũ khí còn tiên tiến hơn hai mươi lăm vạn quân kia.

Nhưng hắn ta căn bản là không tin tưởng phe mình sẽ thẳng quân Con Cháu.


Trải qua vài lần đấu tranh tư tưởng, cuối cùng Tô Minh quyết định từ bỏ Doanh Châu, dẫn binh đi nhờ cậy Trịnh Thế Dân phủ Đại Danh.

Theo tình hình hiện tại, hắn ta cũng nên tỉnh mộng hoàng đế.

Nhưng nếu cứ ở lại thì hän ta sợ Giang Siêu tìm hẳn ta tính sổ. Hiện giờ hắn ta chỉ có thể đi nương nhờ kẻ địch của Giang Siêu là Trịnh Thế Dân.

Đám người sẵn lòng theo hẳn ta đi tìm Trịnh Thế Dân đều là những tên địa chủ làm giàu bất nhân.

Bởi vì các chính sách cải cách ruộng đất gây ảnh hưởng rất lớn đến đám địa chủ.

Bọn họ đều đi, còn mang đi rất nhiều tài phú của Doanh Châu.

Về phần dân chúng, đa số đều không muốn đi theo hắn ta.

Chờ khi Đông Ly Ưng dẫn quân Con Cháu chạy tới, bá tánh còn ở lại trong thành Doanh Châu tự phát tổ chức người đi chào đón quân Con Cháu vào thành.

Từ đây, Doanh Châu bị quân Con Cháu của Giang Siêu đoạt được.


Toàn bộ thiên hạ cũng biết chuyện Giang Siêu đã đoạt được Doanh Châu, và quân Con Cháu chỉ tốn không đến hai tháng đã đoạt được phủ Doanh Châu.

Loại chiến tích này khiến các thế lực khắp thiên hạ đầu chấn động, đồng thời nảy sinh sợ hãi và kiêng kị quân Con Cháu.

Các thế lực lớn quanh phủ Ninh Châu đều cảm thấy bất an.

Thế lực năm phe Phương Bách Phật và phe Trịnh Thế Dân vốn dĩ đang đánh nhau ầm ï cũng dừng đánh.

Hai bên dường như đã ngầm thỏa thuận gì đó.

Bọn họ đều muốn tiêu diệt quân Con Cháu.

Có điều, trong thời gian ngắn, các thế lực ở khắp nơi lại không dám hành động thiếu suy nghĩ. Rốt cuộc thì chiến lực của quân Con Cháu thật sự rất mạnh, mạnh đến mức khiến bọn họ rất sợ quân Con Cháu, ai cũng không muốn đi làm chim đầu đàn, kể cả khi ai cũng muốn tiêu diệt quân Con Cháu.

Bọn họ không muốn phe mình là phe đầu tiên đi đánh quân Con Cháu, vì sợ xui xẻo là sẽ dẫn tới nguy cơ hủy diệt.

Có điều, các thế lực lại thường xuyên tụ tập, xem ra là đang bàn cách tìm cơ hội hủy diệt quân Con Cháu.

Bên phe Trịnh Thế Dân, bởi vì có tri châu Doanh Châu đến, cho nên hắn ta có thể nhân cơ hội vớt thêm rất nhiều tiền tài, thậm chí còn có thêm vài vạn binh mã.

Trịnh Thế Dân tìm cơ hội làm chết tri châu Doanh Châu, chiếm đoạt hết những gì tri châu Doanh Châu mang đến.

Nhờ vậy, thực lực của Trịnh Thế Dân cũng trở nên lớn mạnh hơn nữa.

Hắn ta càng ngày càng hận Giang Siêu. Có điều, hắn ta tạm thời không dám phát động chiến tranh với Giang Siêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận