Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Có lẽ trước đây nàng chỉ là một cô nàng nhà quê, cái gì cũng không hiểu.

Nhưng sau ngần ấy năm qua lại với đám người Tống Ninh Tuyết và Mộ Dung Chỉ Tình, nàng đã thay đổi rất nhiều.

Nàng hiểu rất nhiều chuyện. Hiện nay nàng làm việc còn mạnh hơn rất nhiều người.

Rốt cuộc thì nàng đã trải qua rèn luyện trong một thời gian dài, thế nào cũng phải có tác dụng.

Nhìn ánh mắt đau lòng của Giang Siêu, tuy rằng trong lòng vẫn còn ấm ức, nhưng nàng vẫn cảm thấy ngọt ngào mà dựa vào Giang Siêu, vùi đầu vào lòng Giang Siêu, nhỏ giọng nói: “Đương gia, tuy rằng ta không muốn chia sẻ chàng với người khác, nhưng ta cũng biết chàng là người làm chuyện lớn, cần phải có sự giúp đỡ của nhiều người. Tô công có thể giúp được chàng, Yên Nhiên tỷ tỷ cũng thích chàng, tỷ ấy có thể giúp được chàng.”

“Nhưng muốn bọn họ hết lòng hết dạ làm việc cho chàng, thì phải làm cho bọn họ cam tâm tình nguyện. Ta biết đương gia đau lòng ta. Có điều vì đương gia, chuyện gì Miên Miên cũng sẵn lòng làm.”

“Chỉ cần đương gia đừng ném Miên Miên sang một bên, không để ý đến Miên Miên là được rồi.”


Nói đến lời cuối cùng, Tô Miên Miên cúi đầu, đôi mắt ửng đỏ.

Giang Siêu nghe vậy, nhìn Tô Miên Miên mặt mày buồn bã, trong lòng tràn đây thương tiếc.

Hản vuốt nhẹ mái tóc nàng, nói: “Đồ ngốc, dù sau này có thế nào, thì nàng sẽ luôn là vị thê tử mà ta yêu thương nhất.”

Nhìn Tô Miên Miên dịu dàng lại hiểu chuyện, trong lòng. Giang Siêu hiện lên đủ loại suy nghĩ.

Tô Miên Miên đồng ý với Tô Văn chỉ đơn giản là vì suy nghĩ cho Giang Siêu.

Nàng không hề có suy nghĩ gì khác.

Nhưng mà Giang Siêu lại có suy nghĩ khác.

Hiện nay, ngoài mình bảo vệ Tô Miên Miên ra, thì cũng nên kéo một ít người về phe Tô Miên Miên.

Sau đó, nhà ngoại Mộ Dung và Tống Ninh Tuyết đến đây bàn bạc ngày cưới với Giang Siêu.

Đương nhiên là cũng có Tô Văn nữa.

Giang Siêu không quan tâm mấy chuyện này.

Hắn giao hết cho Tô Miên Miên và Đông Ly Nguyệt.


Bởi vì tộc Dạ Lang ở khá gần thôn Kháo Sơn, cho nên vương của tộc Dạ Lang là Đông Ly Nguyệt dứt khoát dọn đến thôn Kháo Sơn ở, sau khi tộc Dạ Lang ngày càng tốt, mọi việc cũng đã ổn định gọn gàng.

Ngoài muốn ở gần Giang Siêu, thì nàng còn muốn gia nhập vào gia đình của Giang Siêu, và muốn con gái có được tình thương của phụ thân một cách hoàn chỉnh.

Vài người phụ nữ ở chung nhà cũng rất hòa hợp, ban ngày ai bận chuyện nấy, khi rở về lại kể cho nhau nghe về chuyện ban ngày, rồi tâm sự chuyện nhà.

Nhà của Giang Siêu đã được sửa thêm một lần, sửa thành một căn biệt thự hiện đại khổng lồ, xây dựng theo ý tưởng của Giang Siêu.

Biệt thự cao năm tầng, tầng một có diện tích khoảng năm sáu trăm mét vuông, Tống Ninh Tuyết và Mộ Dung Chỉ Tình ở tầng một.

Ngoài ra còn có Tống Tiểu Nhã và đám nữ hộ vệ cũng ở tầng một.

Bọn họ xem như là bảo vệ Giang Siêu và đám phu nhân của Giang Siêu.

Từ khi biết Giang Siêu muốn cưới Mộ Dung Chỉ Tình và 'Tống Ninh Tuyết, Tống Tiểu Nhã mặt ngoài có vẻ rất vui mừng, nhưng đôi khi nàng lại một mình buồn bã.


Đôi lần Tống Ninh Tuyết nhìn thấy Tống Tiểu Nhã ngây người một mình, trong lòngTống Ninh Tuyết tràn đầy vẻ thương tiếc.

Tống Ninh Tuyết biết trong lòng Tống Tiểu Nhã muốn cái gì. Tống Tiểu Nhã quen biết Giang Siêu cũng lâu rồi, còn thường xuyên theo Giang Siêu đi mạo hiểm, đã sớm rễ tình đâm sâu với Giang Siêu.

Nhưng cứ nghĩ đến thân phận của mình, Tống Tiểu Nhã liền có chút tự ti.

Rốt cuộc thì nàng chỉ là hộ vệ của Tống Ninh Tuyết, làm gì có tư cách tranh giành Giang Siêu với chủ tử.

“Con bé ngốc, chờ có cơ hội thích hợp ta lại thành toàn cho em”

Nhìn bóng dáng ảm đạm của Tống Tiểu Nhã, Tống Ninh Tuyết lắc đầu thở dài.

Trải qua vài ngày bàn bạc, hôn lễ sẽ được tổ chức vào. bảy ngày sau tại thôn Kháo Sơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận