Chỉ có khi ai làm việc nấy mới có thể làm cho thế lực ngày càng khổng lồ của hản không đến mức sụp đổ.
Nếu xưng vương thì không chỉ có Giang Siêu không đồng. ý, mà đám người Mộ Dung Tô Văn đều sẽ không đồng ý.
Súng bản chim đầu đàn cả thôi.
Cho dù thế lực của Giang Siêu rất mạnh, nhưng mà nếu Giang Siêu cứ gấp rút xưng vương, thì đến cuối cùng có khi sẽ bị người trong cả thiên hạ chỉ trích.
Rốt cuộc thì hiện nay gần như các thế lực trong thiên hạ đều cực kì kiêng kị Giang Siêu.
Nếu có thể tìm được một cơ hội thì bọn họ chäc chăn sẽ không hề do dự hủy diệt thế lực Giang Siêu và Giang Siêu.
Cuối cùng, kết quả bàn bạc của mọi người là tập trung với hệ thống hành chính của phủ Ninh Châu, nhưng lại thêm vào khá nhiều ban ngành.
Đối ngoại, phủ Ninh Châu vẫn là phủ Ninh Châu, chỉ là bên trong cơ cấu đã thay đổi rất lớn, phủ Doanh Châu cũng đã được chuyển dưới sự quản lý của phủ Ninh Châu.
Lúc thành lập hệ thống hành chính, Giang Siêu cũng tiến hành một loạt quy hoạch với phủ Doanh Châu.
Đầu tiên nhất là xây bến tàu. Kế tiếp là phái người ra biển tiến hành mậu dịch.
Chỉ cần mở ra đường biển thì sẽ có rất nhiều quốc gia ngoài biển tới Hoa Hạ buôn bán.
Mà Cổ Đặc cũng đang đợi cơ hội về nước phục quốc.
Hôn lễ được tổ chức đúng ngày.
Diệp Thanh Ảnh đang ở phủ Ninh Châu cũng tới tham gia hôn lễ.
Có điều, nàng trông có vẻ hơi ảm đạm.
Người nhà họ Diệp đều mang vẻ mặt đáng tiếc. Bọn họ biết tình cảm gút mắt giữa Diệp Thanh Ảnh và Giang Siêu, nhưng bọn họ không có thân phận địa vị cao như nhà Mộ Dung, Tống Ninh Tuyết và Tô Văn.
Ở thời phong kiến, địa vị của thương nhân cực kì thấp. Cho dù nhà họ Diệp muốn liên hôn với Giang Siêu, nhưng mà bọn họ tạm thời chưa có gan đi tới cửa ép hôn.
Hơn nữa, gia chủ hiện nay của nhà họ Diệp là Diệp Thanh Ảnh, những người còn lại không có quyết đoán đi tìm Giang Siêu.
Chỉ là Mộ Dung Chỉ Tình nhìn thấy Diệp Thanh Ảnh thì kéo Diệp Thanh Ảnh sang một bên, thân thiết trò chuyện việc nhà.
Mộ Dung Chỉ Tình biết cửa hàng Đại Đông của Diệp Thanh Ảnh giàu có nhất nước.
Nếu Giang Siêu có thể cưới Diệp Thanh Ảnh thì sẽ có ích rất lớn cho sự nghiệp của Giang Siêu.
Có điều hiện giờ còn chưa đến thời cơ. Rốt cuộc nàng vẫn chưa gả cho Giang Siêu, có một số việc nàng chưa có quyền quyết định. Dù vậy, nàng có thể chuẩn bị sẵn trước.
Diệp Thanh Ảnh là một cô gái thông minh, tất nhiên là hiểu ý của Mộ Dung Chỉ Tình, vẻ ảm đạm trong lòng lập tức bị thay thế bằng vẻ vui sướng.
Nàng và Giang Siêu không phải là không có cơ hội.
Chuyện Giang Siêu tổ chức hôn lễ cũng truyền đến tai các. thế lực khác.
Phương Bách Phật dẫn đầu phái người đi chúc. mừng.
Tuy rằng bọn họ xem như là kẻ địch của nhau, nhưng mà trước khi xảy ra xung đột, bọn họ vẫn chung sống hòa bình.
Chỉ có Trịnh Thế Dân sau khi biết chuyện này thì tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Nếu không phải tạm thời hẳn ta không dám đánh với quân Con Cháu của Giang Siêu, thì hắn ta đã phái binh tấn công phủ Ninh Châu rồi.
Sau khi hoàn thành các nghi thức hôn lễ, Giang Siêu về đến nhà, ba vị tân nương đều đang đợi ở phòng mình.
Các nàng cảm thấy vui sướng, đồng thời suy nghĩ Giang Siêu sẽ qua đêm ở chỗ ai.
Các nàng đều hi vọng Giang Siêu sẽ đến chỗ mình đầu tiên, rồi lại sợ Giang Siêu sẽ đến chỗ mình đầu tiên.
Bởi vì các nàng không muốn mình bị hai tỷ muội khác ghen ghét.
Chỉ là Giang Siêu không đi đến chỗ ai cả. Hắn đi phòng Tô Miên Miên trước nhất.
Dù hôm nay cưới Tống Ninh Tuyết, Mộ Dung Chỉ Tình và Tô Yên Nhiên, thì trong lòng hắn người quan trọng nhất vẫn là Tô Miên Miên.
Thấy Giang Siêu xuất hiện ở cửa, trên mặt Tô Miên Miên chảy đầy nước mắt. Nàng vui vẻ đi tới trước Giang Siêu, ôm chặt Giang Siêu.
Giang Siêu cũng ôm chặt Tô Miên Miên, vuốt nhẹ mái tóc nàng, trong lòng tràn đầy áy náy.
“Đương gia, chàng có thể tới đây, Miên Miên thật sự rất vui vẻ... Có điều, hôm nay là đại hôn của chàng, ta không thể chiếm đoạt chàng, ba vị tỷ tỷ còn đang chờ chàng. Miên Miên không sao cả, có Tiểu Thần ở cùng ta rồi.
Nghe vậy, Giang Siêu gật đầu, ôm chặt Tô Miên Miên hơn nữa, có chút không nỡ buông tay.
Miên Miên, nàng phải chịu ấm ức rồi.” Giang Siêu dịu dàng nói bên tai Tô Miên Miên.
“Miên Miên không ấm ức, chỉ cần trong lòng đương gia có Miên Miên là đủ rồi”
Tô Miên Miên lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn.
Giang Siêu ở phòng Tô Miên Miên một lát rồi đi phòng Đông Ly Nguyệt. Đông Ly Nguyệt cũng là thê tử của hắn, hắn không thể nặng bên này nhẹ bên kia.
“Không cần lo lắng cho ta, ta còn phải trông Hi Nhi, chàng đi với tân nương tử đi. Tuy rằng lòng ta hơi khó chịu khi phải nhường chàng cho người khác, nhưng mà kiếp này có thể trở thành thê tử của chàng, ta đã không còn mong cầu gì khác nữa” Đông Ly Nguyệt rất đúng mực. Nàng nhẹ nhàng dựa vào lòng Giang Siêu, dịu dàng nói.