Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Lời Đông Ly Thải nói làm Giang Siêu nhíu mày.

Bởi vì một loạt làm và chính sách bên mình, rất nhiều bách tính sắp chết đói ở các nơi trên đất nước Hoa Hạ đều lũ lượt kéo đến Ninh Châu phủ.

Bây giờ dân chúng mới đăng ký hộ tịch ở Ninh Châu phủ đã lên đến hơn hai mươi vạn hộ rồi, g thêm sáu mươi vạn hộ vốn có, tính mỗi hộ có ba người trở lên, toàn bộ Ninh Châu phủ có khoảng hơn một trăm vạn người.

Nếu là ở kiếp trước, một châu phủ to gần bằng nửa tỉnh mà mới có hơn hai trăm vạn người thì có thể dùng từ dân cư thưa thớt để hình dung.

Nhưng với tình trạng xã hội hiện tại, một châu phủ có hơn hai trăm vạn người đã là rất đông rồi.

Mặc dù Ninh Châu phủ nhiều đất rộng, nhưng số đất ruộng thực sự khai khẩn thì không nhiều.

Đột nhiên tăng hơn hai mươi vạn hộ, tiêu dùng hàng ngày của gần một trăm vạn người thoáng cái đã khiến cho lương thực trở nên hơi thiếu thốn.

Lương thực có dự trữ đủ đi chăng nữa, e là cũng sẽ xuất hiện tình trạng thiếu hụt, quan viên phụ trách nông nghiệp. cũng từng tìm Đông Ly Thải để nói về chuyện này, hy vọng vị bộ trưởng nghiên cứu nông nghiệp đây sẽ giải quyết chuyện này.


Giang Siêu nghe Đông Ly Thải nói xong, hắn gật đầu. "Ừ, chuyện này lát nữa ta với muội cùng đi..."

Tuy một số cây nông nghiệp chính không thể cho vào trồng trong nhà kính, nhưng nhiều loại trái cây rau dưa thì được.

Thậm chí một số cây nông nghiệp chính cũng có thể trồng trong nhà kính.

Trước đây Giang Siêu từng đưa ra ý tưởng tương tự Đông Ly Thải, chỉ có điều lúc đấy hẳn bận quá, chưa giảng về lý thuyết trang bị cụ thể.

Bản thân Đông Ly Thải cũng từng nghiên cứu mấy lần, nhưng chưa nắm được trọng điểm.

Suy cho cùng, kỹ thuật nuôi trồng cây trong nhà kính rộng có yêu cầu rất nghiêm khắc về độ ấm, ánh mặt trời, độ ẩm.

Các loại cây khác nhau thì yêu cầu về các số liệu cũng khác nhau. Làm không cẩn thận, thì mọi cố gắng sẽ thành công cốc hết.

Việc thiếu lương thực khiến Đông Ly Thải buộc phải tới tìm Giang Siêu.


Giang Siêu giữ Đông Ly Thải ở lại ăn bữa sáng, bây giờ Giang Siêu là một đại gia tử, có hẳn năm người vợ, với hai cô con gái.

Cùng với em vợ Tô Tiểu Thảo. Còn cả Tống Tiểu Nhã nữa.

Lúc ăn cơm rất là náo nhiệt, trong nhà cũng có thêm rất nhiều người hầu.

Ở đây trừ phu nhân ở Dạ Lang tộc mà Đông Ly Nguyệt dẫn tới ra, phần lớn là người hầu mà Mộ Dung Chỉ Tĩnh, Tô Ninh Tuyết và Tô Yên Nhiên mang tới theo diện của hồi môn.

Trong bữa ăn, Tô Tiểu Thảo ôm Giang Thần cứ đòi quấn lấy Giang Siêu, bây giờ cô nhóc này đã hơn bảy tuổi, nhưng vẫn rất dính Giang Siêu.

Đừng nhìn bây giờ cô bé còn nhỏ, nhưng cô bé ôm Giang Thần sắp được hai tuổi một cách rất nhẹ nhàng.

Cái này may là Giang Siêu dạy cô bé luyện võ, cô nhóc. mong muốn sau này lớn lên có thể giúp được Giang Siêu, cho. nên phương diện nào cô bé cũng rất cố gắng.

Học văn hóa, luyện võ, cái nào cũng không kém. Đại gia tử ngồi chính giữa, những người khác đều quen biết nhau, dù sao thì, trước khi chưa thành hôn, bọn họ ở chỗ Giang Siêu suốt.

Người duy nhất hơi chưa thích ứng là Tô Yên Nhiên, tuy trước đó nàng ta cũng thường xuyên tới nhà Giang Siêu ăn chực, nhưng trở thành một thành viên ở cái nhà này thì vẫn là lần đầu.

Nhưng mà với sự có mặt của nàng ta, mọi người trong nhà đều rất nhiệt tình với nàng ta, cứ như thể sợ nàng ta cảm thấy mình bị lạnh nhạt, tất cả mọi người đều quan tâm đến cảm xúc của nàng ta.

Đông Ly Thải cũng quen với những người khác trong nhà, nên nàng cũng không thấy lạ lãm, dù sao thì ngoại trừ những lúc bận rộn dạy về nông nghiệp và gieo trồng ở các nơi ra, thì phần lớn thời gian nàng đều ở thôn Kháo Sơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận