Đối phương chỉ gào lên thôi mà đã khiến cho đám tàn binh sợ hãi, huống chỉ là ý chí chiến đấu dũng mãnh kia.
Từ khi bị đuổi giết đến bây giờ, phe mình nhiều lắm chỉ giết được ba trăm người Nữ Chân, mà người Nữ Chân lại giết hơn ba nghìn người phe mình, và phe mình còn đang chạy vắt chân lên cổ.
Lúc này, quân Con Cháu lại thu hoạch mạng sống của người Nữ Chân giống như thu hoạch rau hẹ.
Ở trước mặt quân Con Cháu, người Nữ Chân không hề có sức đánh trả.
Cũng dễ hiểu thôi, Giang Siêu huấn luyện quân Con Cháu, không chỉ tập trung huấn luyện vũ khí hiện đại, mà còn huấn luyện cả cận chiến.
Quân Con Cháu hiện nay, ai cũng có chiến lực rất mạnh, chỉ là đa số còn chưa từng trải qua đánh tay không thảm thiết như thế này.
Ngoài ra, Giang Siêu còn rất coi trọng đội hình chiến thuật.
Các chiến sĩ quân Con Cháu tấn công kẻ địch bằng các đội hình chiến thuật, phối hợp với chiến lực vốn dĩ mạnh mẽ, dẫn tới chiến lực cả quân đều tăng lên.
Đánh qua lại vài lần, gân hai nghìn người quân Nữ Chân thế mà lại bị quân Con Cháu của Giang Siêu giết gân phân nửa, những người Nữ Chân còn sót lãi đã có chút sợ hãi.
Bên phía quân Con Cháu, ngoài một bộ phận người bị thương ra thì chẳng có ai tử vong.
Loại chiến lực này có thể dùng từ “kinh khủng” để hình dung.
Từ khi tiến vào Trung Nguyên, người Nữ Chân chưa từng thấy quân đội nào mạnh như thế.
Qua cơn sợ hãi, bọn chúng lại cực kì giận dữ.
Người Nữ Chân không dễ dàng bị dọa sợ. Bọn chúng là kiểu càng đánh càng hăng.
Dù sao thì cũng là một sự tồn tại không thể đánh bại được trong truyền thuyết.
Nếu bọn chúng mất hết ý chí chiến đấu và sĩ khí trong thời gian ngắn như vậy thì bọn chúng không xứng là cường quân trong lời đồn.
Rất nhanh sau đó, bọn chúng bắt đầu tổ chức tấn công hiệu quả, tên tướng lãnh cầm đầu lao về phía Giang Siêu.
Gã dường như định đánh một mình với Giang Siêu.
Chỉ cần chém chết chủ tướng kẻ địch là Giang Siêu, thì sẽ gây ảnh hưởng đến sĩ khí của quân Con Cháu.
Khi gã nghĩ như vậy, Giang Siêu cũng nghĩ giống như gã, lao về phía gã.
Còn Nhạc Bằng Cử thì đón đánh các kẻ địch khác.
Nơi hắn †a đi qua, gần như không ai sống sót.
Có sự giúp đỡ của hắn †a, chiến lực của quân Con Cháu lại tăng lên thêm nữa.
Cho dù sĩ khí của người Nữ Chân lại tăng mạnh, thì cũng không ảnh hưởng đến ý chí chiến đấu của quân Con Cháu, ngược lại khiến quân Con Cháu càng đánh càng hăng.
Nếu là quân đội khác thì chắc là đã hạ thấp sĩ khí khi người Nữ Chân đột nhiên tăng mạnh về ý chí chiến đấu.
Một khi sĩ khí và ý chí chiến đấu giảm xuống thì thua trận là tất nhiên.
Trên chiến trường, điều quan trọng nhất chính là ý chí chiến đấu và sĩ khí.
Hai bên lại bắt đầu đánh nhau dữ dội.
Bên phe quân Con Cháu bắt đầu xuất hiện thương vong.
Rốt cuộc thì kẻ địch trước mắt cũng không yếu.
Nếu kẻ địch có thể dễ dàng bị đánh bại thì bọn chúng sẽ không thể nào tàn sát bừa bãi toàn bộ Trung Nguyên.
Tuy rằng quân Con Cháu có thương vong, nhưng người Nữ Chân còn thương vong nhiều hơn nữa.
Quân Con Cháu dũng mãnh hơn người Nữ Chân, không sợ chết hơn người Nữ Chân.
Mọi người mặt mày dữ tợn tấn công người Nữ Chân.
Chỉ với vẻ mặt giận dữ kia thôi cũng khiến người Nữ Chân bắt đầu sợ hãi.
Lần sợ hãi này không giống lần sợ hãi ngạc nhiên lúc nấy, mà là thật sự sợ hãi bởi ý chí chiến đấu và sĩ khí của quân Con Cháu.