Lúc này, quân Nữ Chân vì bị quân Đại Triệu đánh thẳng vào nên tổn thất thêm gần một vạn người, cộng thêm trước đó tổn thất hơn một vạn người, kết quả đại quân mười vạn người có gần hai vạn năm người chết.
Tông Hán đang ở trong quân trận cực kì giận dữ.
Hắn ta siết chặt nắm tay, roi ngựa trên tay suýt bị siết đứt.
Phe mình lại thê thảm như thế kia. Vốn định dùng quân Đại Triệu làm kẻ chết thay, nào ngờ quân Đại Triệu lại làm hắn †a tổn thất hơn một vạn người.
Dù rằng quân Đại Triệu cũng tổn thất hơn hai vạn người, nhưng mà Tông Hán không thể chịu được loại tổn thất lớn thế kia ở phe mình.
Hắn ta càng nghĩ càng muốn phát điên, trong mắt chỉ còn lại thù hận dày đặc.
Thấy đám quân Đại Triệu đã bỏ chạy ra xa, đôi lần hắn ta muốn phái ky binh đuổi bắt.
Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn nhịn xuống. Lúc này phái ky binh đuổi bắt là không ổn, bởi vì chưa chắc đuổi kịp, mà dù có đuổi kịp thì đây cũng là một chuyện không hề có ý nghĩa khi phải tốn công tốn sức đuổi bắt đám tàn binh kia.
Chuyện hắn ta cần làm bây giờ là phải nghĩ cách ứng phó với Giang Siêu và quân Con Cháu.
Sau cơn giận dữ, Tông Hán từ từ bình tĩnh lại, nhìn quân Con Cháu dưới quân trận, biết mình rất khó để đoạt được mặt trận.
Dù cho có dùng mạng người đi đánh thì cũng chưa chắc có thể đánh được, lỡ như xui xẻo thì hơn bảy vạn người còn lại của hắn ta sẽ phải chết hết ngay đây.
Hiện giờ, cách duy nhất là mạnh mẽ xông qua Hiệp Khâu, chỉ cần đoạt được Kinh Dương thành là mọi chuyện đều dễ nói.
Hắn ta tin chắc rằng nếu đánh nhau ở đồng bằng, dù vũ khí của quân Con Cháu có lợi hại hơn nữa, thì cũng sẽ không phải là đối thủ của ky binh phe hắn ta.
Hắn ta có ưu thế rất tốt, không cần thiết phải ở đây dây dưa với Giang Siêu.
Nghĩ vậy, hắn ta ra lệnh chỉnh quân với tướng lãnh cấp dưới.
Tuy răng hắn ta chỉ còn lại bảy vạn người, nhưng cũng không khó để đoạt được Kinh Dương thành.
Về phần quân Con Cháu, nếu hắn ta vượt qua được Hiệp Khâu thì không cần phải lo lắng nữa.
Hoặc là hắn ta có thể bỏ qua Kinh Dương thành, vượt qua được Hiệp Khâu thì đi tìm nơi đánh ngược lại Giang Siêu.
Rốt cuộc, nếu mình qua Hiệp Khâu thì Giang Siêu chắc chắn sẽ đuổi theo.
Chỉ cần giải quyết được Giang Siêu thì Kinh Dương thành không còn đáng để lo nữa.
Trên đường hầm Hiệp Khâu, Giang Siêu nhìn quân Nữ Chân đang chỉnh quân phía dưới.
Hắn chớp mắt, biết là Tông Hán định từ bỏ Hiệp Khâu.
Nếu quân Nữ Chân nhất quyết xông qua Hiệp Khâu thì vẫn có thể xông qua được.
Hắn chỉ là không ngờ Tông Hán thế mà lại có thể dừng lại đúng lúc, lên kế hoạch chiến đấu khác.
Thật ra thì Giang Siêu cũng đã có kế hoạch nếu Tông Hán vượt qua Hiệp Khâu.
Hắn mở trận chiến ngay đây, vốn dĩ là vì tiêu hao binh lực của Tông Hán.
Hắn dùng đủ loại thủ đoạn giữ chân Tông Hán ở đây và tiêu diệt hơn một vạn người của đối phương.
Tuy răng kết quả chưa đạt như mong muốn, nhưng mà cũng tương đương rồi.
Hơn nữa, nếu Tông Hán muốn vượt qua Hiệp Khâu thì chắc chăn sẽ phải trả giá rất đắt, vừa lúc lại tiêu hao binh lực của hắn ta thêm lần nữa.
Có điều, vậy thì phải lên một kế hoạch chiến đấu khác rồi.
Lúc Giang Siêu đang suy nghĩ chiến lược kế tiếp thì đột nhiên có người đến báo là thấy được quân Nguyên Triệu ở Hiệp Khâu.
Tin tức này khiến trên mặt Giang Siêu hiện lên vẻ vui mừng.
Một kế hoạch khác hiện lên trong lòng hắn.
Nếu có thể làm tốt kế hoạch này thì muốn lưu lại hết quân Nữ Chân cũng không phải chuyện gì khó.