Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Người đầu tiên lao đến gần Giang Siêu là một vị tướng lĩnh Nữ Chân.

Hắn giơ cây thương lên đâm về phía Giang Siêu, nhưng Giang Siêu chỉ nghiêng đầu tránh, sau đó giơ kiếm lên chém một nhát bay đầu đối phương.

Mấy tướng lĩnh còn lại còn chưa lao đến trước mặt Giang Siêu, thì đã bị kinh hãi trước võ nghệ dũng mãnh của Giang Siêu rồi.

Nhưng bọn họ vẫn không lùi bước, trái lại hận ý và sát ý trong mắt càng ngày nồng đậm.

Nhưng bọn họ chưa kịp ra tay đánh Giang Siêu thì đã bị Lạc Ngưng Sương và A Thi Mã, Nhạc Bằng Cử chặn lại.

Còn Giang Siêu, hắn đã đi đến trước mặt Tà Bảo.

Tà Bảo cầm chiến đao chém về phía Giang Siêu. Giang Siêu vung kiếm chém lại.


Hai kiếm va vào nhau, kiếm của Tà Bảo bị chặt đứt ngay tức khắc.

Đầu hắn ta cũng bị Giang Siêu chém bay. Một đòn đã chết, so với Tông Hán, con trai Tà Bảo của hẳn ta còn kém lắm.

Cùng lúc đó, mấy tướng lĩnh đánh với nhóm Lạc Ngưng Sương cũng đã bị giết chết trong phút chốc.

Lạc Ngưng Sương và A Thi Mã đều là cao thủ, năng lực chém giết trên chiến trường của Nhạc Băng Cử có khi còn mạnh hơn cả Tông Hán.

Có mấy tướng lĩnh thôi mà, đối với bọn họ thì chỉ là trò trẻ con.

Theo cái chết của tướng lĩnh Nữ Chân, tinh thần của quân Nữ Chân càng sa sút đến cực điểm, sau đó gần như là cuộc tàn sát từ một phía.

Có ky binh Nữ Chân muốn đầu hàng, tiếc là liên quân đã chém giết đến đỏ cả mắt, sao có thể cho bọn họ cơ hội đầu hàng chứ, càng không nói đến việc, quân Nữ Chân còn có vô số món nợ máu ở Trung Nguyên, chỉ có cái chết mới có thể làm nguôi ngoai bớt mối hận trong lòng mọi người.

Trận chiến kéo dài rất lâu, cuối cùng một vạn năm ngàn quân Nữ Chân còn lại đều bị giết sạch.

Cuộc chiến này cuối cùng kết thúc bằng việc mườn vạn quân Nữ Chân bị tiêu diệt.

Khi Tống Chân và Tống Yên chạy tới nhìn thấy cảnh tượng trên chiến trường, bọn họ sửng sốt và khó tin.

Mười vạn quân Nữ Chân, thế mà bị tiêu diệt sạch trong trận chiến này.

Tống Yên nhìn Giang Siêu, trong mắt nàng toàn là sao lấp lánh.


Cũng chỉ có Giang Siêu mới làm được điều này, nếu Giang Siêu không phải là người chỉ huy chiến dịch này, e rằng cũng không thể có được thành quả chiến đấu như thế này.

Tất nhiên, trong đó cũng có biến số là Lạc Ngưng Sương. và A Thi Mã, với cả biến số là năm vạn Viên Triệu quân chặn đường quân Nữ Chân tháo chạy.

Nhưng cho dù không có tất cả những biến số này, kết cục của quân Nữ Chân cũng không khá hơn là bao.

Bọn họ có thể xông qua lối ra, nhưng cuối cùng sẽ chỉ còn lại chưa đến mấy vạn người.

Sau đó, lại bị vây đánh thì chắc chắn cũng rơi vào số phận toàn quân bị diệt thôi.

'Tống Chân may mắn có Giang Siêu tới trợ giúp, nếu không lần này Viên Triệu quân thật sự có khả năng bị tiêu diệt rồi.

Hắn ta chân thành mời Giang Siêu đến thành Tĩnh Dương làm khách, Giang Siêu cũng không từ chối, mặc dù thân là nhân vật nòng cốt của quân Con Cháu, đi đến địa bàn của Viên Triệu quân sẽ rất nguy hiểm.

Ngộ nhỡ Nguyên vương Tống Tín vong ơn phụ nghĩa, ra tay với hẳn thì e răng hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Hơn nữa, một khi Giang Siêu xảy ra chuyện, toàn bộ quân Con Cháu có thể sẽ gặp phải nguy cơ tan tác.


Nhưng mà Giang Siêu lại không hề lo lắng, với giá trị vũ lực của hắn, cộng thêm có Lạc Ngưng Sương và A Thi Mã ở đây, hắn còn sợ Nguyên vương trở mặt chắc?

Cho dù Nguyên vương muốn ra tay với hắn, bọn họ cũng. có thể yên ổn đánh ra khỏi quân Viên Triệu.

Càng chưa nói đến việc, bây giờ bọn họ còn có đại quân đi theo, liên quân giữa Bạch Liên quân và quân dân tộc thiểu số có mười vạn quân, quân Con Cháu có một vạn người.

Nếu Nguyên Vương mà dám ra tay với Giang Siêu, có khi chỉ cần vài phút thôi là những người này chiếm luôn thành Tĩnh Dương của Viên Triệu quân rồi.

Trông Tống Chân có vẻ rất chân thành, không có tí nét giả bộ nào.

Giang Siêu cũng tin rằng vị Thế tử này là người chín chản chững chạc, tuyệt đối không dám lấy vận mệnh của Viên Triệu quân ra đánh cược đâu.

Cứ thế, đoàn người tiến về phía thành Tĩnh Dưỡng của Viên Triệu quân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận