Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Cùng lúc ấy, cả thiên hạ cũng biết chuyện đã xảy ra với Viên Triệu quân.

Nhất là tin tức ba cha con Tông Hán chết trận, mười vạn đại quân Nữ Chân toàn quân bị diệt khi bao vây thành Đại Danh ở Đại Danh phủ.

Tướng soái dẫn quân là Hy Nhất và Hoàn Nhan Ngột Thuật khiếp sợ nhìn tin báo được truyền về mà không tin nổi.

Bọn họ không thể hiểu được, Tông Hán dẫn quân phía tây lại chết như vậy.

Mười vạn đại quân cũng cứ vậy mà mất đi, đây là lần thất bại thảm hại đầu tiên Nữ Chân bọn họ từ khi thành lập Đại Kim đến nay.

Một nửa lực lượng quân sự của Nữ Chân cứ thế mà bị chôn vùi.

“Giang Siêu, quân Con Cháu... Bản soái đã đánh giá thấp các ngươi rồi...”

Hy Nhất nghiến căng, vẻ mặt lạnh lo.

Bản soái đã đánh giá thấp căng, vẻ mặt lạnh lo.

“Thúc thúc, thù này, chúng ta không thể không báo... Hay là chúng ta nhân cơ hội này lướt qua Đại Danh phủ để đánh thẳng đến Ninh Châu phủ.

Không có Giang Siêu, ở Ninh Châu phủ khó có ai có thể đánh một trận với Đại Kim chúng ta”


Lúc này, Hoàn Nhan Ngột Thuật ở bên cạnh nói với Hoàn Nhan Hy Nhất.

Hoàn Nhan Hy Nhất nghe vậy thì mắt lóe sáng.

Quan hệ giữa ông ta và Tông Hán rất gần gũi, hai người có thể gọi là trụ cột văn võ của Đại Kim.

Chính vì vậy, Kim Hoàng mới có thể để hai người dẫn hai đại quân đi tấn công Đại Triệu quân và cùng nhau chiếm lấy Đại Triệu.

Thậm chí, bọn họ đã chiếm được một nửa Đại Triệu nhờ hai đường tấn công đông tây ấy.

Chỉ là, Hy Nhất không nghĩ đến khi bọn họ muốn hợp quân với nhau, cùng nhau tiêu diệt quân Con Cháu mạnh nhất Đại Triệu ở Ninh Châu phủ thì lại nghe được tin Tông Hán chết dưới tay Viên Triệu quân.

Càng làm ông ta không thể tin là quân phía tây cũng bị diệt toàn bộ.

Điều này làm cho dự định hợp quân tiêu diệt Ninh Châu của bọn họ thất bại.

Tuy nhiên, có một điều làm Hy Nhất vui mừng là người đáng tin cậy nhất Ninh Châu phủ Giang Siêu lại đang ở trong thế lực của Viên Triệu quân. Người giết quân phía Tây và Tông Hán chính là Giang Siêu.

Ý tưởng của ông ta và Hoàn Nhan Ngột Thuật cũng khá giống nhau, cũng không để những người khác của quân Con Cháu vào mắt.


Dù trước đó ông ta cũng nghe nói quân Con Cháu có rất nhiều tướng tài, ví dụ như Đông Ly Ưng, Đông Ly Sơn, Nam Minh Chinh, Nam Minh Đồ, Bắc Quỳnh Phương,...

Nhưng trong mắt bọn họ, những người này còn lâu mới có thể so sánh được với Giang Siêu, người đã giết được vị thần Gia Luật Quang Minh của quân Khiết Đan.

Nếu như Giang Siêu không ở Ninh Châu phủ, vậy bọn họ lại có cơ hội và dễ dàng chiếm được Ninh Châu phủ.

Nhưng Hy Nhất lại lắc đầu, ý tưởng quá mê hoặc, nhưng bọn họ đang phải đối mặt với Bình Nhạc quân của Đại Danh phủ.

Nếu lúc này rút quân đi đánh Ninh Châu phủ, Trịnh Thế Dân của Đại Danh phủ chắc chắn sẽ gây rối ở phía sau.

Nếu để Bình Nhạc quân đánh lén từ phía sau, rất có khả năng sẽ phải đánh địch ở cả hai mặt.

“Chưa chiếm được Đại Danh phủ, chúng ta không thể yên tâm đi đối phó quân Con Cháu ở Ninh Châu phủ được.

Hơn nữa, quân phía tây đã bị tiêu diệt, rất có thể chúng ta sế bị rơi vào tình thế ba mặt đều có quân địch.”

Hy Nhất lắc đầu thở dài. Ông ta cũng muốn nhân cơ hội này đi chiếm Ninh Châu phủ, nhưng ông ta không thể làm vậy!

Một bên khác, ở trong thành Đại Danh, Trịnh Thế Dân đang ở trong lều chủ soái của mình nghe binh sĩ báo cáo tin tức với vẻ mặt dao động.

Lúc này, một tên tướng lính tâm phúc nói: “Đại soái, chúng ta phải làm gì bây giờ?

Viên Triệu quân và Giang Siêu đã hợp sức lại tiêu diệt quân phía tây của Nữ Chân.

Hay là chúng ta cũng nhân cơ hội Viên Triệu quân đang thẳng đậm để tấn công người Nữ Chân.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận