“A Đóa Nhan nghe lệnh, bổn tướng cho ngươi dẫn năm nghìn ky binh ở ngoài thành, cho một vạn quân Bình Nhạc công thành. Bổn tướng không tin không tấn công được thành Phàn Dương.”
Hắn ta vừa gào xong, tướng lãnh Nữ Chân tên A Đóa Nhan nhận lệnh đi ngay.
Bọn chúng siết chặt cung tên trên người. Bọn chúng không chỉ là ky binh, khi tiến hành xung phong, bọn chúng còn có thể cưỡi ngựa bắn tên tấn công.
Với tính linh hoạt của năm nghìn ky binh, cộng thêm bản tên tấn công, hẳn ta không tin không đánh được thành Phàn Dương.
Chỉ có một nghìn binh đóng giữ thành Phàn Dương mà hắn ta còn đánh không xong thì hắn ta cũng không cần làm đại tướng gì nữa.
Bên quân Bình Nhạc, nghe nói lại phái một vạn người trong bọn họ đi công thành, bọn họ lập tức dâng lên cảm xúc mãnh liệt.
Mới vừa chết gần tám nghìn người, còn một số người đang nằm rên la ở bên kia.
Tiếng kêu gào đau đớn khiến bọn họ mất hết can đảm công thành, thậm chí còn có đội trưởng dẫn đầu không muốn xuất binh.
Ky binh Nữ Chân đi tới giám sát thấy vậy thì nhắm cung bắn tên về phía mấy người làm ầm ï.
Trong chớp mắt, đám quân Bình Nhạc phản kháng đã bị bắn chết ngay tại chỗ.
Đám quân Bình Nhạc còn lại dù có giận dữ thì cũng không ai dám lên tiếng phản kháng nữa.
Tướng lãnh quân Bình Nhạc cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo điều lệnh.
Một vạn quân Bình Nhạc lại chạy về phía tường thành, bao gồm hơn hai nghìn người chạy trốn trở về.
Bọn họ không bị giết vì làm đào binh, nhưng lại bị phái đi công thành, thật ra thì cũng chẳng khác gì bảo bọn họ đi tìm chết.
Nói dễ nghe là lập công chuộc tội, thực tế là tiếp tục đi làm vật hi sinh.
Đám người nhanh chóng bị buộc tới chỗ cách tường thành hai trăm mét.
Trên tường thành, Bắc Quỳnh Lãnh nhìn ky binh Nữ Chân chạy theo sau và cung tên đã lên sẵn, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm túc.
Trận chiến gian khổ sắp bắt đầu rồi. Cung tên của ky binh Nữ Chân có hiệu quả áp chế rất mạnh, thậm chí còn có lực sát thương rất lớn với bọn họ.
Ngân Thuật Khả chơi hay lắm, có sự phối hợp của ky binh Nữ Chân, quân Con Cháu khó có thể nghênh ngang chặn đường quân Bình Nhạc công thành như lúc nãy nữa.
Cùng lúc đó, bởi vì có sự áp chế của ky binh Nữ Chân, quân Con Cháu trên tường thành trong nhất thời không tiến hành tấn công quân Bình Nhạc đang lao tới.
Khi bọn chúng sắp chạy đến tường thành, Bắc Quỳnh Lãnh căn chặt răng nói: “Mọi người chú ý an toàn, cẩn thận mưa tên đến từ người Nữ Chân, tay súng trốn ra sau tấm chắn, bắn qua khe hở tấm chắn, nhớ là phải bắn thang trước.”
Bắc Quỳnh Lãnh vừa ra lệnh xong, quân Con Cháu liền bắt đầu đánh trả. Súng trường binh nhắm bắn đám quân Bình Nhạc dựng thang mây.
Bởi vì bọn họ trốn sau tấm chắn gỗ đặc chế cho nên có thể tránh thoát mũi tên từ cung tên binh quân địch.
Đám quân Con Cháu còn lại thì không thể không ra ngoài để ném lựu đạn xuống dưới.
Quân Con Cháu bên ngoài lập tức bị tấn công bởi cơn mưa tên của ky binh Nữ Chân.
Có điều, có sự nhắc nhở của Bắc Quỳnh Lãnh, mọi người đều tránh né kịp.
Sau đợt mưa tên đầu tiên, chỉ có vài người bị thương nhẹ.
Trong nhất thời, quân Con Cháu ném lựu đạn bị mưa tên đè nặng đến mức không dám ngẩng đầu.
Ngay cả súng trường binh trốn sau tấm chắn đặc chế cũng bị mưa tên gây cảnh hưởng, độ chính xác giảm đi rất nhiều, tạo nên cơ hội cho quân Bình Nhạc dựng thang.
Trong chớp mắt đã có mười mấy thang mây dựng lên.
Quân Bình Nhạc bắt đầu leo lên thang mây.
Thấy bọn chúng sắp leo lên tới, chiến sĩ quân Con Cháu vội vàng chạy tới đẩy thang mây.