Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê


Bọn họ nghĩ, chạy rải rác như thế có thể làm cho sáu con tàu mất phương hướng, đến lúc đó, chắc chắn sẽ có vài thuyền chiến hoặc mấy chục thuyền chiến chạy thoát.

Bọn họ nghĩ thì rất hay, nhưng họ lại quên tốc độ di chuyển của con tàu chiến, trước đó con tàu vẫn được điều khiển bằng cánh buồn và sức người.

Dưới sự điều khiển như vậy, đã đủ để ngược các thuyền chiến của bọn họ rồi, khi bắt đầu cuộc truy kích, Đông Ly Sơn dứt khoát cho thuộc hạ bật động cơ hơi nước.

Dưới sự vận hành của động cơ hơi nước, những thuyền chiến di chuyển bằng cánh buồm kia sao có thể là đối thủ của †àu chạy bằng hơi nước cơ chứ.

Vả lại, con tàu chuyển hướng linh hoạt, hoàn toàn không cần dựa vào cánh buồm.

Bọn họ như u linh trên chiến trường, hơn bốn mươi thuyền chiến đang tháo chạy ở đằng trước đều trở thành bia ngắm sống.

Nơi họ đi qua, những thuyền chiến bỏ chạy kia đều bị bắn hỏng.

Đông Ly Sơn cũng không có ý định tiêu diệt đến cùng, số người sống sót, hầu như chẳng được mấy người.

Lãng phí thời gian vào họ, không có lãi.

Cái mà Đông Ly Sơn muốn đó là phá hủy toàn bộ số thuyền chiến này, hắn đâu biết người trên những thuyền chiến này là ai đâu.

Lúc huấn luyện trước đó, bọn họ vẫn chưa phát hiện đội thuyền đăng sau, nếu không phải những tên này nổi lòng tham, đuổi theo bọn họ, phỏng chừng Đông Ly Sơn không phát hiện ra sự tồn tại của họ đâu.

Cứ thế, sau khi truy kích một lượt, ngay cả thuyền chiến của Tỉnh Thượng Ngạn cũng bị bắn hỏng.








Hơn sáu mươi thuyền chiến vốn đang đi thong dong trên biển, cuối cùng cả đám chìm hết xuống biển.

Những người nước Oa cùng với đám hải tặc giãy đạp trong nước, đa phần đều chìm xuống biển. Đông Ly Sơn cho sáu con †àu tuần tra xung quanh.

Chỉ cần phát hiện có người Oa bơi giỏi thì đầu cho các chiến sĩ trên thuyền băn chết.

Chủ tướng Tỉnh Thượng Ngạn cũng không tránh khỏi số phận bị bắn chết, đến lúc chết trong lòng hắn ta vẫn tràn ngập hối hận.

Sớm biết sẽ có kết quả này thì tại sao hắn ta phải đi trêu chọc con tàu ở đăng trước cơ chứ.

Đợi đến khi giải quyết xong toàn bộ quân địch ở đây, Đông Ly Sơn đưa mắt nhìn ra phía hạ du.

Thậm chí hắn còn có suy nghĩ dẫn theo hạm đội, đi tới Sơn Châu phủ bên kia cướp giết đám hải tặc và người Oa.

Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn từ bỏ ý tưởng này, Giang Siêu bảo hắn ta huấn luyện số quân Con Cháu này trước, nhưng chưa ra lệnh cho hắn ta tác chiến.

Hắn ta không dám kháng lệnh, vả lại cảng tiếp tế của con tàu nằm ở Tùng Giang phủ bên này.

Nếu hắn ta đi qua Tùng Giang phủ, đi xuống vùng hạ lưu không có nguồn tiếp tế.

Một khi dùng hết số đồ được cung cấp, thế thì thảm rồi. Không cẩn thận có khi còn để quân địch cướp mất sáu con tàu.




























Mặc dù tàu chiến có sức chiến đấu rất mạnh, nhưng cũng nhờ được lắp các trang bị tiên tiến, cùng với khả năng dẫn đường của chính con tàu.

Đặc biệt là động cơ hơi nước, nó cần được cung cấp đủ than cốc, những chỗ khác tạm thời không cần.

Vả lại vì sự an toàn của mấy xưởng đóng tàu, nên Giang Siêu mới bảo Đông Ly Sơn thành lập hải quân, nếu hắn ta tự ý đi đến vùng hạ du tác chiến, e là sẽ đẩy các xưởng đóng tàu vào thế nguy hiểm.

Nếu khiến cho xưởng đóng tàu xảy ra vấn đề, vậy thì hắn ta thành tội nhân mất.

Sau khi từ bỏ ý tưởng hấp dẫn này, Đông Ly Sơn chỉ huy †àu chiến tuần tra trên vùng biển này thêm lần nữa.

Còn ở bên kia, năm thế lực khác đang đi về phía Sơn Châu phủ.

Bọn họ không hề biết tình hình ở Sơn Châu phủ.


Bọn họ chỉ nghĩ theo bản năng là muốn hợp binh với Tín Chức Hoàn ở Sơn Châu phủ.

Suy cho cùng, hiện tại số quân của mỗi nhà chưa đến một vạn người. Không cẩn thận một cái có khi sẽ bị quân Con Cháu tiêu diệt.

Bọn họ đành phải đoàn kết lại giúp nhau.

Bên Sơn Châu phủ, Tín Chức Hoàn đang tràn ngập kỳ vọng chờ tin tình báo mới của thuộc hạ.

Hắn ta đang nóng lòng muốn chuyển đại bản doanh đến thành Dũng.















Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận