Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Tín Chức Hoàn nghe được Lưu Tùng nói, mắt sáng lên sự âm tàn.

“Được... Cứ làm vậy đi... Dù sao ta cũng đã mất nhiều thời gian như vậy rồi, không tiếc chút thời gian này.

Lập tức phái người bỏ thuốc độc đi... Đúng vậy, các thị trấn nhỏ xung quanh Dũng Thành này cũng độc hết cho ta, ta muốn cả khu vực này đều chết hết.”

“Mặt khác, đầu độc cả khu vực trung tâm cho ta, tốt nhất là làm cho độc này lan ra cả Trung Hoa, để người Hoa chết hết đi. Ha ha... Đến lúc ấy, để ta xem Giang Siêu còn đối phó ta như thế nào..”

Lưu Tùng ở bên cạnh nghe vậy thì ngoài sợ hãi ra cũng chỉ còn sợ hãi.

Thuốc độc mà bọn họ nhắc đến là một loại bệnh truyền nhiễm. Loại bệnh này có tỉ lệ gây chết người cực kỳ cao, gần như là hơn chín phần, chỉ cần bị nhiễm thì không có khả năng tiếp tục sống nữa.

Hơn nữa, khả năng lây truyền rất mạnh, gần như có thể lây cả tòa thành chỉ trong một ngày ngắn ngủi.

Đây là bệnh truyền nhiễm độc hại mà Ninja dưới trướng của Tín Chức Hoàn nghiên cứu ra.

Ninja có thuốc điều trị chuyên để để chống bệnh này.

Nhưng người Hoa cũng không có loại thuốc như vậy, nếu như kế hoạch của Tín Chức Hoàn đúng như dự kiến thì chỉ sợ, cả Trung Hoa sẽ gặp tai họa lớn.

Vốn ngay từ đầu Tín Chức Hoàn đã muốn dùng bệnh truyền nhiễm này nhưng bị Lưu Tùng ngăn lại.


Dù sao, nếu như bệnh truyền nhiễm lan ra khắp nơi thì có lẽ cả Trung Hoa cũng không còn người nữa.

Vậy bọn họ chiếm được Trung Hoa cũng có ý nghĩa gì đâu?

Dù địa bàn có lớn đến đâu mà không có người phát triển thì cũng vậy mà thôi.

Vừa rồi, vì hắn ta sợ Tín Chức Hoàn trong lúc tức giận sẽ giết chết hắn ta nên mới hiến kế này.

Ai nghĩ đến, Tín Chức Hoàn lại điên cuồng đến mức muốn dùng bệnh truyền nhiễm này để làm Trung Hoa tuyệt chủng luôn.

Tín Chức Hoàn không những có dã tâm lớn mà còn độc ác đến như vậy.

Tính mạng của người Hoa trong mắt hắn có lẽ còn không bằng cỏ rác.

Càng nghĩ, Lưu Tùng càng thấy hối hận. Đáng tiếc, dù hắn có hối hận đến mức nào cũng không có tác dụng gì nữa.

Ninja dưới trướng của Tín Chức Hoàn đã bắt đầu hành động.

Không bao lâu nữa, cả Dũng Thành, thậm chí lại cả Trung Hoa đều rơi vào nguy hiểm mà chết.


Dù có người may mắn sống sót cũng không thể cản được đại quân của Tín Chức Hoàn nữa.

Ngay khi Tín Chức Hoàn phái Ninja dưới trướng đi làm chuyện xấu, năm đường người Oa khác cuối cùng cũng chạy đến Sơn Châu phủ.

Khi thấy đồng bào bị tổn thất nặng nề, chỉ còn không đến mấy vạn người, Tín Chức Hoàn vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.

Hắn cũng càng thêm kiên quyết về kế hoạch sử dụng bệnh †ruyền nhiễm của hắn.

Lúc này tính thêm cả liên quân tập hợp, số lượng binh sĩ của hắn tăng thêm hơn một vạn người.

Nhưng tổng số binh của bọn họ đã giảm mất mười mấy vạn người.

Lúc này Tín Chức Hoàn cũng biết được những chuyện đã xảy ra từ miệng năm đường nhân mã. Bọn họ vốn định chiếm một thành phố rồi chậm rãi phát triển.

Nào nghĩ đến sau khi cướp được thành phố, còn ngồi chưa nóng ghế mà đã bị người ta chiếm lại, còn làm bọn họ bị tổn thất nặng nề.

Bây giờ Tín Chức Hoàn cũng bắt đầu lo lắng cho tình hình của Tỉnh Thượng Ngạn ở thành Vân Liên.

Nhưng đã lâu Tỉnh Thượng Giác không liên lạc gì với hắn, sợ Tỉnh Thượng Ngạn đã lành ít dữ nhiều rồi.

Tín Chức Hoàn càng nghĩ lại càng bực bội.

Từ sau khi hắn chế phục được nhóm cướp biển vùng duyên hải thì vẫn luôn thuận buồm xuôi gió phát triển, giấc mơ dựng nước của hắn đã gần đạt được rồi.

Ai nghĩ đến quân Con Cháu lại hất một chậu nước lạnh lên đầu hắn như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận