Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Giang Vân và tất cả máy móc thí nghiệm đều đang trên đường đưa đến, đoán chừng mấy ngày nữa là đến nơi.

Chỉ cần thí nghiệm thêm mấy loại thuốc, dù sao cũng có thể tìm được thuốc trị đúng bệnh.

Dùng với lúc đó, một số thôn trấn ở xung quanh Dũng Thành lần lượt xuất hiện người bệnh này, sau khi biết được là ôn dịch thì xem chút nữa đã dấy lên loạn lạc.

Giang Siêu không thể không phái quân Con Cháu ra duy trì trật tự, cùng với việc cách ly bệnh nhân và nhân viên liên quan.

Ngoài ra, thuốc liên quan cũng đã được dùng.

Phía Dũng thành bệnh dịch khắp nơi nhưng bởi vì Giang Siêu đã có phòng bị ngược lại có được khống chế hiệu quả.

Mấy thành thị vùng duyên hải cũng bởi vì thông báo trước của Giang Siêu, cho dù có bệnh dịch xuất hiện cũng kịp thời khống chế.

Mấy thành trì trong đất liền cũng xuất hiện bệnh dịch, bởi vì lệnh Giang Siêu ra là lệnh tử, nhưng quan viên địa phương không dám chậm trễ.

Lại thêm hậu quả do bệnh dịch mang đến khiến cho. những quan viên đó không dám sai lời trong chuyện này.


Nhưng mà một số thành trì lấy Dũng Thành làm trung tâm thì lại chịu ảnh hưởng của bệnh dịch, người xuất hiện triệu chứng cũng ngày càng nhiều.

Thuốc kháng sinh của Giang Siêu phát tuy có hiệu quả nhưng dường như không thể trị khỏi dịch bệnh này.

Sau thời gian bảy ngày trôi qua, đã có nhóm mười mấy người đầu tiên chết.

Nhưng mà lúc này Giang Vân cũng dẫn theo đoàn đội của hắn đến nơi, theo như tư liệu mấy loại thuốc Giang Siêu đưa cho hắn, hắn đã bắt đầu nghiên cứu chế tạo thuốc mới.

Do biện pháp phòng chống tốt nên dịch bệnh không có lan rộng.

Thậm chí bởi vì tin tức được ém nhẹm nên phía bên Oa quốc còn chưa biết phía bên Giang Siêu đã biết kế hoạch của bọn họ.

Những ninja thả dịch bệnh có hơn một nửa đã trở về, còn một nửa e là vĩnh viễn không về được nữa.

Đối với chuyện này Tín Chức Hoàn cũng không để ý, một nửa người không trở về thì khả năng cao đã chết rồi.


Nhưng chỉ cần có một nửa số người dưới trướng hạ độc được thì cả cái Hoa Hạ không cần bao lâu cũng e là sẽ chết hơn nửa.

Bây giờ Hoa Hạ e là đã rối tung, Tín Chức Hoàn đã hừng hực dã tâm, đã đang suy nghĩ làm sao để đoạt được mấy thành trì ở ven duyên hải rồi.

Lần này hắn lại phái ra ba chục nghìn người, chia thành ba đợt để đoạt ba thành trì ven biển, trong đó bao gôm cả Dũng thành.

Theo như hắn nghĩ thành trì ven biển tuy nhìn trong còn chưa loại nhưng đoán chừng trong thành đã loạn từ lâu rồi, nói chính xác là trong thành trì ở các nơi đều e là miệng cọp gan thỏ.

Chi dù là tình báo cho thấy thành trì các nơi gần như trong trạng thái phong toả, đó cũng chỉ có thể cho thấy sự nghiêm trọng của dịch bệnh, lúc này là thời điểm tốt nhất để bọn họ xuất kích.

Hắn không lo lắng người của bản thân sẽ nhiễm dịch bệnh, bọn họ có thuốc giải liên quan, mỗi ngày đều uống đúng giờ căn bản không cần lo lắng sẽ bị nhiễm bệnh.

Vốn dĩ hắn muốn đợi một khoảng thời gian mới đi thu hoạch thành quả thắng lợi nhưng mà sự hận thù trong lòng đã khiến hắn không kiềm được muốn đi đoạt mấy thành trì ở ven duyên hải rồi.

Vào ngay lúc này chính là lúc bọn chúng đoạt thành để đứng vững, hoặc là sau khi đoạt được mất thành lớn, nói không chừng còn thể có lấy được vũ khí khủng bố đó của quân Con Cháu.

Nếu như có thể kiếm được những vũ khí đó đến tay thì hắn càn quét cả Hoa Hạ cũng không thành vấn đề rồi.

Quân Oa chia thành ba đội và quân hải tặc tấn công về phía ba thành trì.

Bọn họ vừa ra khỏi đảo Phổ Đà đã khiến cho thành viên đội đặc chiến theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ phát hiện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận