Đúng là anh em ruột, hai đứa trẻ hành động rất giống nhau.
Còn nhỏ thế này đã hơi tinh quái rồi.
Nhìn khung cảnh hài hòa ấm áp này, Tô Miên Miên, các nữ quyến khác và những người khác ở đối diện đều xúc động.
Đôi mắt họ ngập nước, trong nước mắt còn ánh lên nụ cười.
Lúc này, Giang Siêu bế hai đứa trẻ rồi đứng dậy đi về phía những người vợ và những người bạn ở phía trước.
Hắn đi lên rồi ôm Tô Miên Miên vào lòng, sau đó võ nhẹ lên lưng nàng.
Tô Miên Miên nức nở, nàng cũng ôm chặt Giang Siêu như để thổ lộ nỗi nhớ nhung trong lòng với Giang Siêu.
Nhưng nàng rất có chừng mực, nàng cũng biết ôm ấp ở chỗ này không thích hợp cho lắm, nàng nhanh chóng buông Giang Siêu ra.
Hai má đỏ ửng.
Giang Siêu mỉm cười nhìn nàng một cái, sau đó hắn quay. người đi ôm Đông Ly Nguyệt, Đông Ly Nguyệt cũng giống Tô Miên Miên, nàng ôm chặt Giang Siêu một lúc.
Dùng hành động này để thể hiện nỗi nhớ nhung của mình dành cho Giang Siêu.
Nàng thì không ngại chuyện ôm ấp. Người tộc Dạ Lang dám yêu dám hận.
Nàng yêu Giang Siêu, nên sẽ hào phóng thể hiện ra.
Những người xung quanh thì khác, bọn họ kinh ngạc nhìn Giang Siêu thể hiện phương thức gặp mặt này. Nét mặt họ hiện ra vẻ khiếp sợ và khó hiểu.
Tiếp đó, Giang Siêu lại đi về phía ba người vợ khác. Sau khi ôm từng người xong, hẳn lại dịu dàng hỏi thăm tình hình sức khỏe của họ. Lời nói tràn ngập quan tâm.
Ba người phụ nữ mỉm cười hạnh phúc, ai nấy đều cười ngọt ngào. Tuy bọn họ rất ngại ngùng vì Giang Siêu ôm hết lượt bọn họ.
Nhưng Giang Siêu làm như vậy không phải đã chứng minh hắn quan tâm các nàng sao?
Giang Siêu còn không để ý những cái này, các nàng còn ngại gì chứ. Cùng lắm cũng chỉ hơi xấu hổ thôi.
ở phía sau cách đó không xa, Trương Thanh Ti thấy Giang Siêu thể hiện tình cảm như vậy, trừ ngạc nhiên ra nàng ta còn hơi hâm mộ.
Người đàn ông vừa hào phóng vừa dịu dàng như kia, thật hiếm có.
Thảo nào mấy người vợ của Giang Siêu có thể chung sống hài hòa như vậy. Hắn không hề bên trọng bên khinh, đương nhiên sẽ không làm cho những người khác bất bình rồi.
Diệp Thanh Ảnh và Đông Ly Thải ở đăng sau đang tràn ngập hâm mộ, Diệp Thanh Ảnh đang âm thầm buồn bã.
Đông Ly Thải thì ngược lại, nàng đi đến trước mặt Giang Siêu nóng lòng muốn thử, nàng cười rồi nói:
"Giang đại ca, ta cũng muốn ôm..."
Vẻ mặt nàng dí dỏm đáng yêu, biểu cảm rất nghiêm túc.
Nàng vừa dứt lời, những người đứng đăng sau đều sửng sốt.
Mọi người không ngờ, người điều hành bộ Nông nghiệp. lại phóng khoáng như vậy. Làm vậy khác gì đi tìm tình yêu đâu.
Tô Miên Miên và Đông Ly Nguyệt, cùng với ba người vợ khác của Giang Siêu đang đứng bên cạnh đều cười gượng nhìn Đông Ly Thải, sau đó lắc đầu bất đắc dĩ.
Làm gì có chuyện bọn họ không biết tâm tư của Đông Ly hải, về chuyện này thì bọn họ không ghen tuông.
Dù sao, trong chuyện lần trước thuộc hạ của Trịnh Thế Dân tới, Đông Ly Thải còn sẵn sàng hi sinh mạng sống của mình vì Giang Siêu.
Hơn nữa, nàng năm giữ mạch máu nông nghiệp, nếu muốn để Giang Siêu ổn định sự nghiệp, vậy thì vị chủ quản bộ nông nghiệp này phải trở thành người của Giang Siêu.
Còn cả Diệp Thanh Ảnh, người phụ trách bộ thương mại, phải thu nàng vào mới được.
Chuyện này Tô Miên Miên và Đông Ly Nguyệt đã thương lượng với Tống Ninh Tuyết, Mộ Dung Chỉ Tình và Tô Yên Nhiên rồi.
Các nàng cũng rât úng hộ, bới vì Đông Ly Thái trực tiếp đòi ôm, các nàng cũng mừng.
Giang Siêu lại hơi xấu hổ nhìn Đông Ly Thải, hắn ôm vợ mình chuyện đó chẳng có gì để trách, nhưng nếu hẳn ôm Đông Ly Thải, thì có hơi quá.