Ông ta thậm chí còn không biết mình đã thất bại như thế nào, bị đánh bại không rõ nguyên nhân, toàn đội quân bị tiêu diệt.
Lần này có hai trăm ngàn đại quân tới đây, thế nhưng cứ như vậy mà bị diệt sạch, vậy thì một trăm ngàn đại quân đi theo sau ông ta tới đây có lẽ còn không đủ cho quân Con Cháu trước mắt nhét kế răng.
Trong lòng Lý Thành Khuê hối hận vô cùng, nếu sớm biết kết quả là như vậy thì ông ta làm gì còn muốn tới diệt Hoa Hạ chứ, cứ làm Hoàng đế Cao Triều của ông ta không phải rất tốt saol
Sau khi bị áp tải về, ông ta thấy một tướng lĩnh trẻ tuổi của quân Con Cháu Hoa Hạ, thoạt nhìn đối phương cũng chỉ tầm hai mươi mấy tuổi.
Hắn lạnh lùng nhìn Lý Thành Khuê nói: “Đã hỏi được từ miệng của mấy lão nhân kia, quả nhiên tên trước mặt này là Hoàng đế của Cao Triều, một thân long bào này quả thật là sự thật”
“Nếu đã là Hoàng đế, vậy thì mang ông ta theo, cùng đi đến Cao Triều đi, để cho triều đình Cao Triều nhìn xem Hoàng đế của bọn cúng chết trên tay chúng ta như thế nào.
Để bọn họ biết rõ danh ngôn của Hoa Hạ chúng ta, kẻ phạm vào Hoa Hạ ta, thế nào cũng bị tiêu diệt!”
Trước kia Lý Thành Khuê phụ thuộc vào Đại Triệu nên hiểu được tiếng Hoa Hạ, lời đối phương nói ông ta nghe hiểu rõ ràng, trong mắt ông ta lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ý trong lời nói của đối phương là chuẩn bị đi tấn công quê hương của bọn họ mà, nghĩ đến sự khủng bố của quân Con Cháu, cảm giác sợ hãi lập tức dâng lên trong lòng Lý Thành Khuê.
Lần này, hoàng triều của ông ta sợ là khó giữ rồi.
Dù có thế nào ông ta cũng không nghĩ đến, một trận chiến xâm lược cuối cùng lại bị ông ta đánh thành trận chiến bảo vệ thủ đô.
Cũng không biết nhi tử mình có thể thủ nổi đô thành của bọn họ không.
Cứ như vậy, Lý Thành Khuê bị người áp lên xe chở tù, đồng hành cùng ông ta còn có vài tên văn thần võ tướng bị bắt giữ, bọn họ bị áp giải đi về phía Cao Triều.
Sau khi tiêu diệt quân Cao Triều tới xâm lược, Nam Minh Đồ phụ trách chiến dịch lần này đã trực tiếp dẫn đầu quân Con Cháu, sau khi xin chỉ thị của Giang Siêu xong thì phát động dẫn quân tới Cao Triều.
Nếu chuẩn bị xâm lược nước láng giềng này, vậy thì phải để bọn họ cảm nhận một chút lửa giận của người Hoa Hạ.
Bọn họ cũng không cần phải tiếp tục tồn tại nữa. Cao Triều cũng sẽ trở thành bản đồ của Hoa Hạ mà thôi.
Ngay khi Nam Minh Đồ mang theo một trăm ngàn quân Con Cháu đi tấn công đô thành Cao Triều, đô thành Cao Triều cũng nhận được tin tức Hoàng đế của bọn họ bị bắt giữ.
Những quân đội ở khắp nơi vội vàng chuẩn bị về kinh thành để thủ vệ.
Cũng thuận tiện nhìn xem có thể hay không như vậy đổi hảo chính mình Hoàng đế, sáu trăm ngàn đại quân còn lại của Cao Triều thì đến gần năm trăm ngàn quân đã tập kết ở đô thành rồi.
Bởi vì quá nhiều binh lính nên xấp xỉ ba trăm ngàn đại quân còn lại đều tản ra các nơi trong đô thành.
Mà một trăm ngàn đại quân đang trên đường gấp rút tiếp viện kia lại đụng phải quân Con Cháu chuẩn bị tấn công Cao Triều.
Kết quả cuối cùng chính là, một trăm ngàn đại quân của quân Tử Đệ bị bao vây lại, sau đó, toàn quân bị tiêu diệt.
Tuy chiến lực của một trắm ngàn quân Cao Triều này không tầm thường, đều đã từng là những chiến binh trải qua trăm trận chiến, gần như quét ngang toàn bộ bán đảo, đáng tiếc, ở trước mặt quân Con Cháu thì bọn họ lại yếu ớt đến mức đáng thương.
Thậm chí còn chưa đụng mặt quân Con Cháu đã bị đánh đến mức mất hết toàn quân.
Ở đô thành Nhưỡng Bình của bán đảo, lúc này Thái tử Cao Triều đã khẩn cấp đăng cơ thành Hoàng đế, phụ thân hẳn †a và ba trăm ngàn đại quân đi chinh phạt Hoa Hạ đều đã ở lại Hoa Hạ rồi.
Điều này khiến cho Lý Hiếu Thành thân là Thái tử không thể tin được đây là sự thật, dù thế nào hẳn ta cũng không thể ngờ được, phụ thân quét ngang toàn bộ bán đảo vậy mà lại thua trên tay người Hoa Hạ.
Càng không ngờ rằng, ba trăm ngàn đại quân, một trăm mười ngàn binh sĩ của quân Tử Đệ đều bị tiêu diệt.
Thậm chí hẳn ta còn không tìm thấy thi thể của phụ thân mình.
Hản ta cũng không biết phụ thân mình đã bị quân Hoa Hạ đày làm tù binh, đã áp giải thẳng đến đô thành Nhưỡng Bình của bọn họ rồi.