Đồng thời lúc này, khi ky binh thảo nguyên tấn công đô thành của Nữ Chân, Giang Siêu cũng đã biết tin.
Sau khi biết được chuyện này, Giang Siêu vội vàng triệu tập hội nghị quân sự, mặc dù Giang Siêu khịt mũi coi thường câu môi hở răng lạnh trong lời của sứ giả Nữ Chân, nhưng hắn cũng biết điều này là sự thật.
Sau khi người Nữ Chân bị tiêu diệt, tiếp theo chính là Hoa Hạ, lúc Giang Siêu thành danh, những ky binh thảo nguyên kia đã tung hoành khắp cả thế giới.
Dã tâm của bọn hắn chắc chắn sẽ không dừng lại ở người Nữ Chân.
Hơn nữa, sau khi người Nữ Chân diệt vong, đất nước ky binh thảo nguyên muốn tiêu diệt nhất có lẽ chính là tộc Khiết Đan mới được phục quốc sau này.
Đây là chính quyền do Giang Siêu nâng đỡ đứng lên.
Giang Siêu không muốn đối phương bị ky binh thảo nguyên tiêu diệt nhanh như vậy.
Dù sao, Giang Siêu đã chuẩn bị lợi dụng Gia Luật Vân Yến, sáp nhập tộc Khiết Đan vào Hoa Hạ.
Lúc biết tin ky binh thảo nguyên bắt đầu công thành, hắn đã phái mười vạn quân Con Cháu lên đường hành quân tới tộc Khiết Đan.
Mà tất cả súng ống được trang bị cho quân Con Cháu trong lần hành quân này đều được đổi thành trang bị tối tân nhất.
Trừ có súng máy Maxim ra còn có hàng loạt súng AK.
Đây được xem như một đội quân hiện đại hoá, lần đầu tiên tiến hành giao chiến với ky binh cổ đại, còn là ky binh thảo nguyên từng được nghe danh ở kiếp trước.
Đó là một sự tồn tại đã từng càn quét cả thế giới.
Lúc quân Con Cháu gấp rút chỉ viện cho Gia Luật Vân Yến, đô thành Cao Triều ở bên cạnh cũng đang nghênh đón quân Con Cháu, 11 vạn quân Con Cháu đối mặt với tòa thành kiên cố ở trước mặt, ánh mắt vô cùng dửng dưng.
Mà ở trên tường thành của đô thành Cao Triều, tân hoàng của Cao Triều là Lý Hiếu Thành đang ở đầu thành nhìn 10 vạn quân Con Cháu ở phía trước, mặc dù trong mặt tràn ngập sợ hãi nhưng gương mặt lại hiện lên vẻ hào hứng.
Căn cứ theo tình báo do thuộc hạ truyền tới, chẳng qua quân Con Cháu cũng chỉ có 11 vạn người.
Nhưng hiện tại, quân bảo vệ trong thành của bọn hắn có gần 40 vạn.
Toàn bộ thành Nhưỡng Bình có bốn mươi vạn đại quân canh giữ, có thể nói là vững như thành đồng.
Nếu như lúc này, bốn mươi vạn đại quân của bọn hẳn ra khỏi thành cùng lúc, chỉ e chỉ cần dùng số lượng thôi cũng có thể đè chết mười một vạn quân Con Cháu ở ngoài thành.
Cho dù vũ khí của quân Con Cháu rất tiên tiến, nhưng Lý Hiếu Thành lại chưa từng nhìn thấy, hẳn ta còn cho rằng có thể là binh tướng thủ hạ sợ chết, lòng quân không yên mới dẫn đến sự thất bại cuối cùng.
Chỉ là lúc hẳn ta chuẩn bị điều động binh lính toàn thành bao vây mười một vạn quân Con Cháu ở ngoài thành, liền thấy một người được đẩy ra trước trận hình của quân Con Cháu.
Đó chính là Lý Thành Khuê, ông ta bị quân Con Cháu áp giải ra trước trận.
Lúc Lý Hiếu Thành nhìn thấy phụ thân của mình vẫn còn sống, trong mắt hắn ta tràn ngập sự ngạc nhiên và hốt hoảng, còn có cả vui mừng.
“Cao Triều ở đây, nếu như các ngươi muốn Cao Hoàng sống, hãy lập tức mở cửa thành đầu hàng, nếu không... Cao Hoàng sẽ bị chém đầu... để làm gương...”
Nam Minh Đồ thét lên với Lý Hiếu Thành trên tường thành.
Trên tường thành, đám đại thần và tướng lĩnh của Cao Triều đều nhìn thấy cảnh này, trong mặt tràn ngập sợ hãi và hoảng loạn, nhất thời không biết nên làm thế nào.
Tân hoàng ở trước mặt và cựu hoàng ở bên dưới, có cứu người hay không đều phải xem tân hoàng lựa chọn ra sao.
Nếu như tân hoàng không muốn cứu người, cho dù bọn hắn có muốn cứu cũng không có tác dụng gì.
Hơn nữa, nếu cựu hoàng trở về, tân hoàng sẽ phải thoái vị.
Đối mặt với sự mê hoặc của hoàng quyền, ai mà chịu từ bỏ chứ.
Lúc đám triều thần Cao Triều nhìn sang Lý Hiếu Thành, liền thấy Lý Hiếu Thành kéo cung bản tên.
Thanh trường cung lập tức đâm xuyên qua tim của Lý Thành Khuê, lúc cơn đau dữ dội và cái chết sắp đến, Lý Thành Khuê còn không dám tin đây là sự thật.
Con trai của ông ta vậy mà lại ra tay với ông ta. “Phụ hoàng, chúng con không thể vì người mà đánh cuộc vận mệnh của cả đất nước Cao Triều, yên tâm, con sẽ giúp người bảo vệ Cao Triều!”