“Được… Vậy chúng ta đánh một trận sảng khoái đi.” Giang Siêu gật đầu với hắn ta.
Hắn trượt bước về phía trước, hai tay duỗi ra ngoài, bày ra một đòn tấn công song dương tiêu chuẩn của Thái.
Đông Ly Ưng gật đầu, nháy mắt đã vọt tới, song quyền vọt đến trước, đánh vào trước ngực Giang Siêu.
Bang… Trong nháy mắt, Giang Siêu nâng chưởng lên chặn lại. Khi hai người chạm vào nhau, Giang Siêu bị lực lượng mạnh mẽ chấn động buộc phải lùi lại vài bước.
Mặc dù Đông Ly Ưng muốn Giang Siêu ứng phó toàn lực nhưng Giang Siêu vẫn nương tay, bởi vì nếu hắn thật sự dốc toàn lực, Đông Ly Ưng căn bản không trụ nổi một chiêu.
Hiện tại hắn chỉ muốn đánh một trận sảng khoái cùng Đông Ly Ưng, chứ không phải dùng một chiêu giải quyết trận chiến.
Hắn cũng không hề khinh thường Đông Ly Ưng, mà là hoàn toàn tôn trọng Đông Ly Ưng.
Bang…Bang… Hai người đánh ngươi đến ta đỉ, đã qua mười mấy chiêu. Hai bên đánh đến mức sảng khoái vui vẻ. Đông Ly Ưng nhịn không
được cười to.
Người trên đài nhìn thấy cảnh này trong mắt cũng tràn ngập vui mừng, ở Dạ Lang thị, Đông Ly Ưng có thể coi là một trong những người mạnh nhất.
Giang Siêu có thể đánh với hắn đến mức khó phân thắng thua, quả nhiên là đúng như mong đợi.
Chỉ những người biết thực lực của Giang Siêu mới hiểu, Giang Siêu cũng không dốc hết toàn lực. Nếu khổng, Đông Ly Ưng sẽ không thể đánh với Giang Siêu lâu như vậy.
Bên kia, Đông Ly Sơn và Nam Minh Không cũng đánh đến khó phân thắng bại nhưng Đông Ly Sơn rõ ràng yếu hơn một chút.
Vê phần trận chiến giữa Tây Phong Giang và Bắc Quỳnh Phương thì rõ ràng Tây Phong Giang chiếm cứ ưu thế. Bắc Quỳnh Phương bị Tây Phong Giang ép đến mức chỉ có thể phòng thủ.
Lúc này Tây Phong Giang còn thừa lực để xem phía Giang Siêu bên kia. Chỉ thấy Giang Siêu cùng Đông Lý Anh giằng co không thôi, khóe miệng cũng vô thức hiện lên một tia trào phúng.
Hắn ta thậm chí còn châm chọc khinh thường nói: “Cũng chỉ đến như vậy. Tiểu tử này tốt nhất đừng bắt trúng tên của ta. Nếu bắt được thì ta sẽ làm cho hắn biết cái gì gọi là hối hận muộn màng.”
Mười lăm trận rút thăm cũng không phải ai cũng sẽ bắt được. Dù sao cũng có ba mươi người, không phải ai cũng phải đấu với đối phương một lần, chỉ có một nửa xác suất.
Tây Phong Giang nghe nói Giang Siêu có vũ lực bất phàm nhưng hiện tạì xem ra Giang Siêu chỉ mạnh hơn đám người Đông Ly Ưng một chút.
So với hắn ta thì vẫn kém hơn rất nhiều. Ngay cả Bắc Quỳnh Phương trước mặt cũng có thực lực gần như ngang bằng với đám người Đông Ly Ưng nhưng kết quả thì sao, còn không phải bị hắn đánh à?
Hắn ta đã có thể tưởng tượng được bộ dáng mình giành được hạng nhất. Bởi vì không ai có thể ngăn cản hắn ta.
Đắc ý cười cười, hắn lợi dụng sự lơ là của Bắc Quỳnh Phương, dùng một quyền đánh bay đối phương ra khỏi lôi đài. Hắn ta đã thắng!
Bên kia, Đông Ly Sơn cũng bị Nam Minh Không đánh bại.
Giang Siêu vẫn còn đánh với Đông Ly ưng ở bên này. Hai người đấu với nhau đã hơn trăm chiêu. Ve phần thể lực, rõ ràng Đông Ly ưng đã có chút yếu hơn.
Chẳng qua, bề ngoài Giang Siêu cũng đang thở hồng hộc nhưng chỉ có chính hắn biết mình cũng không tốn bao nhiêu thể lực.
Hắn còn chưa xuất toàn lực, ngoài việc muốn đấu một trận thống khoái với Đông Ly ưng, vẫn còn muốn che giấu. Hắn không muốn Tây Phong Giang nhìn ra thực lực của mình lúc này.
Hắn định làm Tây Phong Giang chấn động, lại đánh gục hắn ta lần nữa!
Sau khoảng mười mâỳ chiêu, Đông Ly ưng thối lui, hắn ta chắp tay về phía Giang Siêu, mặt đầy kính ý và cảm kích nói:
“Trận này ta nhận thua. Giang huynh đệ, đa tạ. Ta thật sự đánh rất sảng khoái!”
Đông Ly ưng cũng không phải là kẻ ngốc. Hắn ta đã cảm nhận được Giang Siêu đang đánh cùng mình. Hắn ta càng hiểu rõ nỗi khổ tám của Giang Siêu. Đây là nể mặt mũi của hắn ta đâỳ.
Nếu như hắn ta còn không biết tốt xấu thì
cũng không xứng gọi là Đông Ly ưng. Sau khi thể lực không chống đỡ nổi, hắn ta dứt khoát nhận thua.
Trận đấu này qua đỉ, nghỉ ngơi vài phút, tiếp theo là trận tỷ thí thứ hai.
Tổng cộng có mười lăm trận, nếu không làm nhanh một chút thì không biết sẽ phải tỷ thí đến khỉ nào.
Trận tỷ thí này, mấy người mạnh cũng không bắt được tên của nhau. Giang Siêu t thắng người kia một cách nhẹ nhàng. Hắn cũng không làm đối phương xấu mặt.
Rốt cuộc, trong hai mươi chín người này, ngoai trừ Tây Phong Giang ra thì dều là người của ba đại gia tộc còn lại. Hắn cũng không định làm những người này xấu mặt.
Ve phần Tây Phong thị, lúc ở vòng thứ hai, ngoại trừ Tây Phong Giang tất cả những người khác đều bị loại. Giang Siêu điểm huyệt khiến cho bọn họ ở đó không thề động đậy, trận đấu tiếp theo bọn họ đương nhiên không thể tranh tài.
Mười lăm vòng tỷ thí, hầu như toàn bộ người của Dạ Lang thị đều quan tâm đến cuộc chiến của Giang Siêu.
Tuy nhiên, biển hiện của Giang Siêu có phần khiến phần lớn người của Dạ Lang thị thất vọng.
Rốt cuộc, một số người của Đông Ly thị đã thổi phồng rằng vũ lực của Giang Siêu mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Tuy nhiên trên thực tế, cũng chỉ mạnh hơn đám người Đông Ly Ưng một chút thôi.
Dù trong các ván đấu tiếp theo, hắn vẫn đánh bại Đông Ly Ưng, Bắc Quỳnh Phương, Nam Minh Không, Nam Minh Đồ. Nhưng Giang Siêu lại cho mọi người một loại cảm giác bình thường.
Mặt khác, Tây Phong Giang thi đấu lại rất ấn tượng, hắn ta đã đánh bại Đông Ly Sơn, Bắc Quỳnh Phương, Nam Minh Không, Nam Minh Đồ.
Thật ra Tây Phong Giang cũng rất xuất sắc. Hắn ta đã chiến thắng Đông Ly Sơn, Bắc Quỳnh Phương, Nam Minh Không và cả Nam Minh Đồ. Thực lực hắn ta thể hiện ra rõ ràng mạnh hơn Giang Siêu. Trong suốt mười lăm trận đấu, mọỉ người đều mong chờ Giang Siêu đối đầu với Tây Phong Giang.
Đáng tiếc, hai người không hề bắt trúng tên đối phương Lân nào. Mọi người chỉ có thể tiếc
nuối xem mười lăm trận chiến đã kết thúc.
Giang Siêu giành được ba mươi điểm, cộng với hai mươi điểm trước đó, tổng cộng là năm mươi điểm.
Hắn lấy thành tích 50 điểm tuyệt đối đứng thứ nhất. Mọi người cảm thấy khiếp sợ cùng vui sướng trước thành tích này.
Từ khi có đại hội Đăng Khoa đến nay, Giang Siêu là người đầu tiên đạt điểm tối đa trong đại hội Đăng Khoa. Trước đây chưa có aỉ đạt được số điểm tuyệt đối là 50 điểm.
Tây Phong Giang giành vị trí thứ 2 với số điểm 42 điểm. Đông Ly Ưng xếp thứ ba với 41 điểm.
Còn lại Bắc Quỳnh Công, Nam Minh Không, Đông Ly Sơn, Nam Minh Đồ đồng hạng tư với 40 điểm.
Còn những thứ tự sau đó đã không quan trọng. Sau khi người của Dạ Lang thị nghe được bảng xếp hạng này, trong mắt tất cả đêu toát lên vẻ mong đợi mãnh liệt.
Trước đó họ vẫn đang chờ mong Giang Siêu và Tây Phong Giang có thể đối chiến một trận. Nhưng bọn họ không chờ được. Nhưng mà trận đấu cuối cùng này khiến bọn họ rất mong
đợi.
Người thứ nhất và người thứ nhì sẽ có trận chiến cuối cùng, ai thắng chính là người đứng đầu danh xứng với thực.
Chỉ là mọi người không ôm nhiều hy vọng vào Giang Siêu. Suy cho cùng, biểu hiện trước đó của Giang Siêu quá tầm thường so với Tây Phong Giang.
Tiếng hô tên Tây Phong Giang lại càng to hơn.
Tuy nhiên, nghĩ đến việc nếu Tây Phong Giang giành được hạng nhất sẽ cưới được Đông Ly Nguyệt thì đại bộ phận người của Dạ Lang thị đều tức giận bất bình.
Hầu như tất cả mọi người đều ghét Tây Phong Giang đê tiện vô sỉ nhưng Đông Ly Nguyệt đã nói với bên ngoài như vậy. Người của Dạ Lang thị chú trọng nhất là giữ chữ tín.
Trừ khi Đông Ly Nguyệt muốn phản bội lại Dạ Lang thị. Nếu không, sau khi Tây Phong Giang giành được hạng nhất, nàng nhất định phải gả cho hắn ta.
Trên đài cao, sắc mặt Đòng Ly Nguyệt bình tĩnh, tựa hồ không có bất kỳ lo lắng gì. Nàn đã nhìn thấy thực lực của Giang Siêu nhưng cũng
không phải là toàn lực.
Nàng chỉ cảm thấy Giang Siêu rất mạnh nhưng rốt cuộc rất mạnh đến đâu thì nàng cũng không quá rõ ràng. Nàng mơ hồ cảm thấy Giang Siêu hẳn là mạnh hơn Tây Phong Giang. Nhưng tronq lònq nànq cũnq khônq chắc chắn.