Thú Sủng

Nửa năm sau.

Sau khi tất cả giông tố đột nhiên nổi lên được bình ổn, mọi người ngồi lại cùng nhau, vô cùng cảm khái phân tích hiện trạng.

“Sau khi ở cùng một chỗ với chủ tử, thân phận tiểu Kì chuyển biến rất lớn a.” Lam Đặc vô cùng cảm khái nói.

“Từ lần bị bắt cóc thân phận tiểu Kì lên như diều gặp gió.” Lan Nô Triết vô cùng bùi ngùi nói.

“Sau lần uống nhầm thuốc của ta, tiểu Kì đã thuận lợi leo lên đầu chủ tử a!” Na Cổ vô cùng xúc động nói.

Ba người liếc nhìn nhau, đồng thời cảm khái thở dài ra tiếng.

“Kết quả là, hắn cũng thuận lợi mà đạp chúng ta xuống lòng bàn chân a!” Lam Đặc tiếp tục thở dài.

“Đến đến, nói xem hắn khi dễ chúng ta thế nào.” Lan Nô Triết vỗ tay nói.

“Hắn cả ngày muốn ta báo cáo tình hình kinh tế Lan gia, có bao nhiêu xí nghiệp, có bao nhiêu sản nghiệp, một ngày kiếm ra bao nhiêu, một tháng kiếm được bao nhiêu, một năm bao nhiêu, hắn đều phải biết, xấu hổ nhất là hắn còn truy ta mỗi tháng lĩnh bao nhiêu tiền lương!” Lam Đặc kích động kể tội Nhan Tử Kì.

“Từ sau khi tiểu Hoa có thể nói chuyện, hắn mỗi ngày đều bảo tiểu Hoa tìm hắn chơi, hiện tại ta ban ngày cơ bản không thể nhìn thấy bóng dáng tiểu Hoa, buổi tối ôm cậu ta rõ ràng cảm thấy tiểu tử của ta bị gây sức ép đến phát gầy! Nhưng tức giận nhất là khi ta tìm hắn tranh luận, tiểu Kì cư nhiên lại bảo ta đi tìm phụ thân mà lý sự!” Lan Nô Triết siết nắm tay, vẻ mặt vô cùng oán giận.

“Vậy ngươi có đi không?” Lan Đặc cùng Na Cổ trăm miệng một lời hỏi.

Lan Nô Triết nhất thời giống như quả bóng xì hơi: “Ta sao dám a!”

“Hoa trong hậu hoa viên đều là ta tỉ mỉ chăm sóc a, tiểu Kì cư nhiên muốn ta nhổ bỏ nó, nói hoa này là thứ nguy hiểm, không thể để như vậy, nếu ta không nhổ hắn sẽ tự mình động thủ, buổi sáng chủ tử còn hỏi ta đã nhổ hoa chưa!” Na Cổ ỉu xìu nói.

“Ai………….”

“Nói như vậy, Nhan Tử Kì quả thật là đại ác nhân tội ác tày trời a!” Đột nhiên có một âm thanh vang lên sau lưng bọn họ.

Còn đắm chìm trong không khí thê lương ba người đồng thời gật gật đầu tỏ vẻ tán thành, sau đó vẫn là Lan Nô Triết tỉnh ngộ trước, quay mạnh đầu lại nhìn, Nhan Tử Kì đang trưng ra nụ cười vô cùng rực rỡ.

“Ơ! Ngươi cư nhiên nghe lén chúng ta nói chuyện.” Lam Đặc quay đầu lại phát hiện đầu sỏ làm mọi người hoảng sợ đang ở sát bên, khó chịu lên án hắn.

Nhan Tử Kì hai tay ôm ngực, miễn cưỡng nói: “Các ngươi có thể nói xấu, ta đương nhiên có thể nghe lén, bất quá, nghe các ngươi nói xong ta cũng thấy mình đúng là tội ác tày trời, phê phán thế nào? Tìm quần chúng đến xem đi, ta ngồi cho các ngươi phê phán, nga, đúng rồi, nhất định phải gọi đại thúc, tiết mục phấn khích thế này y nhất định không thể bỏ qua.”

Ba người nghe hắn nói xong, liếc mắt nhìn nhau, nghĩ thầm, bọn họ đâu có điên, sao dám trước mặt Lan Nô Tu Đốn mà làm trò phê phán tâm can bảo bối của y, này không phải là tự tìm tử lộ sao!

Vẫn là Na Cổ bình tĩnh hơn: “Tiểu Kì, vậy những điều chúng ta vừa nói có oan uổng ngươi không.”

Nhan Tử Kì gật gật đầu, hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, đều là ta làm, sai Lam quản gia làm việc, chiếm lấy tiểu béo, muốn nhổ hoa ở hậu hoa viên, này đều là ta làm!”

Thấy hắn hào phóng thừa nhận như vậy, trong lòng mọi người giống như ăn phải con ruồi, mắt thấy ba người sắp bùng nổ, Nhan Tử Kì vội vàng nâng hai tay: “Từ từ, tất cả mọi người bình tĩnh một chút, ta có thể giải thích!”

“Nói!” Ba người trăm miệng một lời quát.

“Bởi vì ta muốn mau chóng hiểu biết nhà này, mau chóng dung nhập gia đình này, vì thế ta mới để Lam Đặc tìm kiếm nhiều tư liệu như vậy, hơn nữa ta cũng phải hiểu tài lực của Lan gia, quan hệ thân thích Lan gia, tập quán phong tục, ta chỉ có thể kiếm Lam Đặc mà tìm tư liệu thôi!” Nói xong còn đặc biệt liếc mắt nhìn Lam Đặc, Lam Đặc lập tức xoay mặt nhìn hướng khác.

Nhan Tử Kì lại tiếp tục nói: “Về chuyện tiểu béo, thật đúng là không thể không dựa vào ta, Lan Nô Triết ngươi không có việc gì thì lại chạy về nhà tìm tiểu béo làm chuyện đó, làm riết cậu ta cũng phiền a, vì thế chịu không nỗi mà chịu khó chạy tới tìm ta, phải biết rằng cậu ta làm vậy đã làm đại thúc rất khó chịu, ngươi vẫn nên tiết chế một chút!” Về hướng này Lan Nô Triết quả nhiên là nhi tử của dã thú đại thúc, ngay cả nhu cầu tình dục cũng giống nhau như vậy, tiểu béo trốn đến chỗ hắn, hai nhân loại đều thoải mái, nhưng hai thú nhân đều là cực độ bất mãn a.

Nhan Tử Kì nói xong trừng mắt liếc Lan Nô Triết, Lan Nô Triết liền học theo Lam Đặc, xoay mặt nhìn hướng khác.

“Còn có Na Cổ, ta nói ngươi nhổ hoa, cũng chỉ nhổ đi một ít thôi, bởi vì đại thúc bảo người tới địa cầu tìm tới một ít giống hoa, những hạt giống này phải ngồi phi thuyền thật lâu mới tới, tốt xấu gì cũng chia cho ta một ít đất để trồng đi, trước không nói tới có thể phát triển hay không, nhưng dù sao cũng là tâm ý của đại thúc, ngươi nhẫn tâm để tâm ý của y sụp đổ sao!”

Nhan Tử Kì nói xong vô tội nhìn Na Cổ, Na Cổ vội vàng gật gật đầu: “Tiểu Kì, thực xin lỗi, chúng ta đều hiểu lầm ngươi.”

Nhan Tử Kì khoát tay: “ai nha, ai bảo miệng lưỡi ta khô khan, nếu hiểu lầm sáng tỏ rồi thì tan họp đi, một đám đại nam nhân ngồi xổm trong góc hoa viên nói xấu người khác, các ngươi có biết xấu hổ hay không a!”

Khẩu khí này, khí thế này, thật là có cốt cách của người đứng đầu a! Ba người bị hắn nói như vậy mới phát hiện ra chính mình vì ngồi chồm hổm đã tê rần, đều đứng lên.

“Nói gì thì, ngươi cùng phụ thân bao giờ mới cử hành hôn lễ a.” Lan Nô Triết vừa hoạt động hai chân vì ngồi chồm hổm mà tê rần, vừa hỏi Nhan Tử Kì, nhớ rõ nửa năm trước, hắn xuất viện không bao lâu đã vội vàng chuẩn bị hôn lễ cho Lam Đặc và Na Cổ, tuy không có ngoại nhân tham gia, nhưng hôn lễ này làm mọi người trong nhà náo nhiệt một trận, hiện tại nhớ lại vẫn còn cảm giác.

Nhan Tử Kì nhướng mi, hướng cậu cười: “Chờ ngươi nguyện ý gọi ta là cha thì tính.”

Lan Nô Triết hừ lạnh một tiếng: “Chưa gì đã muốn ta gọi ngươi là cha! Thiết, bất quá, gọi ngươi là mẹ kế thì ta có thể cân nhắc.”

Kế……mẹ kế! Nhan Tử Kì khóe miệng co giật: “Nếu ngươi dám gọi, ta nói đại thúc đánh ngươi!”

Lan Nô Triết chán nản: “Ngươi chỉ biết dùng chiêu này đàn áp ta.”

“Nếu chiêu này hữu dụng như vậy đương nhiên phải áp dụng.” Nhan Tử Kì cười ha hả nói ra lời làm người ta tức hộc máu.

Vì thế mới nói, Nhan Tử Kì hiện tại là đại nhân vật vô cùng khó lường a, làm người ta hận đến nghiến răng nhưng lại không dám làm gì, bởi vì chủ tử Lan gia lấy việc sủng hắn làm mục tiêu phấn đấu lớn nhất trong đời, những người khác nếu dám thất lễ với hắn nửa phần, kia chính là không có việc gì mà tự đi tìm chết.

Tuy rằng khi dễ Lam Đặc và Lan Nô Triết làm tâm tình Nhan Tử Kì vô cùng khoái trá, nhưng nghĩ đến lời giãy dụa cuối cùng của Lan Nô Triết vẫn làm Nhan Tử Kì rối rắm, cái gì mà mẹ kế a, hắn đường đường là bảy thước nam nhi, sao có thể là mẹ kế, chính là, làm cha kế cũng không đúng, bình thường cha kế là chỉ cha ruột của mình đã mất, có người khác vào thay thế vị trí đó mới gọi là cha kế, nhưng Lan Nô Tu Đốn rõ ràng còn hảo hảo như vậy, như thế nào cũng đâu tới lượt hắn làm cha kế a.

Hơn nữa chính mình cũng sắp kết hôn với Lan Nô Tu Đốn, phỏng chừng sẽ ngây ngốc ở Lan gia trang viên cả đời, kể từ đó không phải cũng tiến vào Lan gia sao? Nếu đã vào thì không phải chính là mẹ kế của Lan Nô Triết sao? !

Nhan Tử Kì bị chính mình nhiễu đến hồ đồ, bị kết luận cuối cùng của mình dọa sợ chết khiếp, hắn mới không cần làm mẹ kế! Vì thế hôn nhân này tuyệt đối không thể tiến hành!

Vì thế tối đó, lúc Lan Nô Tu Đốn chuẩn bị tiến hành công khóa trên giường mỗi đêm của mình thì bị tin tức này làm sợ tới mức suýt chút nữa mềm nhũn.

“Ta quyết định không kết hôn với ngươi.” Nhan Tử Kì đang trong lúc xuân tình nhộn nhạo thì lầm bầm nói, lời nói lại hoàn toàn không thích hợp hoàn cảnh.

Lan Nô Tu Đốn bị lời này làm hoảng sợ, động tác cũng ngừng lại, híp mắt hỏi: “Không kết hôn với ta? Vậy ngươi muốn kết hôn với ai?”

Nhan Tử Kì trợn mắt: “Này không phải vấn đề kết hôn với ai, là ta không muốn kết hôn, OK?”

Tuy rằng cảm thấy hai người đang xích lõa, tiểu dã thú của mình còn đang chôn sâu trong cơ thể hắn, tình huống như vầy không phải thời cơ tốt để thảo luận vấn đề, nhưng chính là nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của tiểu tử này, Lan Nô Tu Đốn không thể không thở dài, cắn răng từ cơ thể hắn lui ra, chống đỡ cơ thể nhìn hắn chăm chú: “Không phải đã nói tốt rồi sao? Sao lại không muốn kết hôn?” Tuy rằng không thương lượng với tiểu tử này, nhưng y kỳ thực đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, trước mắt chuẩn bị đã gần xong, người này cư nhiên lại bảo dừng lại, nghĩ thấy chính mình có phải đã quá sủng ái hắn không……..

Nhan Tử Kì dưới ánh mắt sâu thẳm của Lan Nô Tu Đốn, hắn dời mắt nhìn đông nhìn tây chính là không dám nhìn thẳng mặt y: “Này……cái kia…… chính là đột nhiên không muốn kết hôn, không kết hôn không có nghĩa là không thể ở cùng một chỗ a, ta vẫn ở bên cạnh ngươi, có hay không có hôn lễ, kỳ thật không sao cả, đúng không.”

“Không đúng.” Lan Nô Tu Đốn cúi đầu cắn lỗ tai hắn: “Hôn lễ đúng hạn cử hành, không thương lượng nữa.”

Bị cắn đau đến mức nước mắt lưng tròng, Nhan Tử Kì lại rối rắm, hắn không muốn làm mẹ kế a! ! !

Tuy rằng tối hôm trước Lan Nô Tu Đốn dứt khoát không cho hắn phản bác, nhưng sáng hôm sau Lan Nô Tu Đốn đem hắn theo xuất môn, lúc ở trên lưng Tái Á, Lan Nô Tu Đốn nói với hắn: “Ta bây giờ cho ngươi lý do phải kết hôn.”

Nói lời này y cũng không giải thích thêm gì nữa mà trực tiếp đưa hắn tới bệnh viện.

Chính là bệnh viện nửa năm trước Nhan Tử Kì làm phẫu thuật, nghe nói lúc đó là tính mệnh hắn là ngàn cân treo sợi tóc, tình hình vô cùng nguy hiểm, cụ thế thế nào Nhan Tử Kì cũng không rõ, chỉ biết chính mình đã ngủ rất lâu, mơ một giấc mộng rất dài.

Sau khi giải phẫu tỉnh lại, Lan Nô Tu Đốn nói mình có sinh mệnh dài như y, trong lòng không khỏi cảm thấy vui sướng, hắn chung quy có thể ở bên cạnh Lan Nô Tu Đốn cả đời.

Bất quá tuy rằng cơ thể bị cải tạo nhưng hắn không cảm thấy có gì khác, hết ăn lại ngủ, bất quá vẫn có điểm không giống, thể lực tốt hơn trước kia rất nhiều, hơn nữa mọi người trong nhà lại càng sủng hắn hơn.

Tuy rằng nơi này cách địa cầu vô cùng xa xôi, chủng loại người cũng khác xa nhân loại, nhưng hắn cảm thấy cuộc sống tự do tự tại lại vui vẻ như vậy, còn gì thỏa mãn hơn.

Vào bệnh viện, Nhan Tử Kì vẫn không hiểu gì, chính mình đã lâu không cần kiểm tra nữa, sao hôm nay dã thú đại thúc lại dẫn mình tới đây? Còn bảo cho hắn một lý do kết hôn, rốt cuộc là gì?

Nhan Tử Kì vừa đi vừa đoán.

Mãi đến khi bị đưa tới trung tâm chăm sóc em bé, mãi đến khi nhìn thấy hai tiểu thú đã thành hình nằm trong nước, tất cả suy đoán đều bị gạt bỏ.

Nhan Tử Kì không nói nên lời, trong nước, cơ thể hai tiểu thú quấn lấy nhau, còn chưa có lông, có nhiều nếp nhăn, nhưng có thể thấy bộ dáng cực giống lúc Lan Nô Tu Đốn hóa thành hình thú.

Vật nhỏ đáng yêu cỡ nào a, hốc mắt Nhan Tử Kì cay xè, sau đó hắn hơi nghiêng đầu nhẹ giọng hỏi Lan Nô Tu Đốn: “Đây là con của chúng ta đi.”

“Ân.” Lan Nô Tu Đốn nhẹ nhàng ôm lấy hắn: “Bởi vì bọn họ, ngươi phải kết hôn với ta.”

Nhìn thấy vật nhỏ kia liền cảm thấy vô cùng thân thiết, Nhan Tử Kì câu khóe môi, cười khẽ gật đầu.

Hoàn Chính Văn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui