Thứ Ta Yêu Là Bỉ Ngạn


Thanh Loan cung,...Đông Phương Trì nghe thái giám báo tin Diệp phi có thai nên cũng đã tới đây nhanh hơn Nhan Y Miên một bước."Hoàng hậu nương nương giá đáo." Giọng công công the thé truyền ngoài vào.Đông Phương Trì có chút bất ngờ, còn Diệp phi thì lại tỏ ra vẻ mặt hoảng hốt làm như Nhan Y Miên là sư tử cái không bằng.Đông Phương Trì thấy vậy miễn cưỡng cho nàng ta một ánh mắt an ủi.Nhan Y Miên từ cửa bước vào mang theo một mùi hương hoa quế vô cùng dễ chịu.Diệp phi lần đầu thấy Nhan Y Miên thì thất thần trước nhan sắc của vị hoàng hậu nàng mới gặp lần đầu này.Dù vậy nàng ta vẫn dứng dậy hành lễ trọn vẹn không để thất thố.Nhan Y Miên không để ý phất tay cho miễn lễ.

Cô nhún người hành lễ với Đông Phương Trì"Hoàng thượng vạn an".

Hành lễ xong lập tức đứng thẳng người rồi ngồi lên chiếc ghế gần với vị trí của Diệp phi.Đông Phương Trì không trách móc thái độ của Nhan Y Miên nên Diệp phi cũng xem như không thấy chuyện gì.

Ai cũng nói hoàng đế Cao Lương sủng ái hoàng hậu tận trời quả là không sai.Trong ánh mắt Diệp phi nổi lên vài tia đố kị.Nhan Y Miên nhìn Diệp phi mỉm cười nhưng nếu nhìn vào đôi mắt nàng lại không thấy ý cười nào.

Hoàn toàn là một hồ nước lạnh lẽo."Nghe nói Diệp phi có hỉ nên bản cung đích thân tới đây một chuyến chúc mừng hoàng thượng và Diệp phi." Nhan Y Miên cố ý nhấn mạnh chữ "chúc mừng" rồi thâm thúy nhìn Đông Phương Trì một cái.Đông Phương Trì sao lại không biết Nhan Y Miên đang nghĩ gì được.


Nàng chính là đang cười nhạo hắn đây mà.Liễu Bích phía sau lập tức đem lên một chiếc hộp xinh xắn màu đỏ.

Nô tì bên canh Diệp phi nhanh nhẹn nhận lấy.Diệp phi lễ phép đứng dậy nhún người."Hoàng hậu nương nương nhọc lòng rồi." Giọng nói ngọt ngào đến mức Nhan Y Miên có chút ngấy.Nhan Y Miên nhàm chán nghịch nghịch ly trà thì bỗng nhiên Đông Phương Trì lên tiếng"Hoàng hậu vừa trở về không nghỉ ngơi mà lập tức đến đây thăm Diệp phi.

Quả thực có lòng."Lời này là hắn thật sự quan tâm nàng.

Hắn biết hôm nay nàng về, đi đường mệt nên cố ý không cho người đến báo nhưng cuối cùng vẫn đến tai nàng.Đông Phương Trì ngồi quan sát Nhan Y Miên cả một lúc lâu.

Hắn muốn tìm điểm khác biệt trên khuôn mặt nàng nhưng quả thật không có.Nàng cao quý ngồi ở đó, ánh mắt không chút gợn sóng.

Nàng cứ như vậy xem chuyện Mã Thuần có hỉ là điều đương nhiên.

Nàng đem tâm trạng thoải mái đến thăm nhưng chính điều đó lại như cái gai nhọn đâm vào tim hắn.Nhan Y Miên không thèm để ý sự quan tâm của Đông Phương Trì.

Cô vừa đi một tháng mà đã làm người phụ nữ khác có thai thì một chút luyến tiếc cô cũng không thèm bố thí.Diệp phi cảm nhận được sự quan tâm của Đông Phương Trì dành cho Nhan Y Miên thì dấy lên một tầng đố kị.Nhan Y Miên uống một ngụm trà.


Đúng lúc ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt của Mã Thuần.Cô thấy rõ trong đó là sự kiêu ngạo.

Cô ta kiêu ngạo vì cô ta vừa vào cung một tháng đã mang long thai trong khi vị hoàng hậu độc sủng này đến hai năm vẫn chưa có tin tức.Nhan Y Miên chỉ dành cho cô ta một ánh mắt khinh thường.

Chút long thai đó thì có thể làm nên sóng gió gì với bản cung chứ.Diệp phi mờ mịt.

Cô ta khinh thường mình cái gì chứ.

Nhưng để không quá lỗ mãng, nàng ta chỉ đành dời tầm mắt.Lúc thái y đem đơn thuốc bổ vào thì Nhan Y Miên cũng thấy vô vị rồi nên rời đi.Thấy vậy, Đông Phương Trì cũng lấy cớ còn việc cần xử lý rời khỏi Thanh Loan cung.

Thấy hoàng thượng giọng điệu cứng rắn nên Diệp phi cũng không dám níu kéo.Ngoài Thanh Loan điện, Đông Phương Trì rất nhanh liền đuổi kịp Nhan Y Miên.

Hắn kéo lấy tay cô.Nhan Y Miên giật mạnh tay."Không biết hoàng thượng có gì dặn dò?" Nhan Y Miên lạnh giọng hỏi"Dạo này nàng khỏe không." Hắn không chấp nhặt sự lạnh lùng của Nhan Y Miên, quan tâm hỏi.Nhan Y Miên lùi lại một bước, nàng cười lạnh, nhìn thẳng vào mắt hắn"Nhờ phúc của hoàng thượng, ta rất khỏe, cơm ăn ba bữa." Nhan Y Miên dùng giọng điệu châm chọc trả lời.Trong lúc cô đi vắng, làm người phụ nữ khác có thai còn dám hỏi thăm cô khỏe không.


Cô còn nghĩ nếu hắn vì cô mà giữ thân trong sạch thì nửa đời sau có lẽ cô sẽ vì con mà cùng hắn sống vui vẻ.

Nhưng xem ra là cô lại quá coi trọng hắn rồi.Đông Phương Trì biết Nhan Y Miên nghĩ gì, hắn có chút khẩn trương"Miên Miên nàng nghe ta giải thích.

Đêm đó..""Thần thiếp không có hứng thú nghe chuyện của người.

Nếu không có chuyện gì thần thiếp đi trước vây." Lời của Đông Phườn Trì bị Nhan Y Miên cắt ngang.Nói xong, Nhan Y Miên cũng không đợi hắn phản ứng, lập tức xoay người lên kiệu rời đi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận