Ngôi nhà lầu cổ ở sau khán đài, năm người bọn họ vẫn ngồi ở trên tầng lầu cao nhất.
Đột nhiên từ bên ngoài một thanh niên thần sắc hoảng hốt chạy nhanh vào trong căn phòng của năm người bọn họ.
"Năm vị viện trưởng, hoàng đế bệ hạ đang tiến về đây nói rằng có chuyện muốn thương lượng với năm vị viện trưởng.
" Thanh niên hoảng hốt lên tiếng.
Cả căn phòng đột nhiên an tỉnh lạ thường, bên trong năm người một vị lão nhân già nua nghi ngờ nhìn thanh niên.
"Dương tổng quản, hoàng đế bệ hạ tại sau hôm nay lại muốn gặp bọn ta, nếu không có chuyện gì to tát thì có thể chờ đợi đại hội kết thúc." Lão nhân nhắm mắt trả lời.
Đột ngột, bên ngoài hành lang vang lên rất nhiều tiếng bước chân.
Bên ngoài cửa đi vào một trung niên trên người mặc long bào màu đen, trên đầu đeo vương miện hoàng đế, thần sắc tràn đầy uy nghiêm.
Phía đằng sau đi theo hai vị thanh niên mặc trên người một bộ chiến giáp, thần sắc cung kính đi theo.
"Không biết bệ hạ có chuyện gì mà phải đến tận nơi này để gặp bọn ta." Trung niên đạo sĩ mĩm cười đứng dậy ôm quyền, lưng cong xuống nói.
"Haha, hôm nay quả thật trẩm có một việc quan trọng nên mới một mình tới nơi này, cũng chỉ đem theo hai tên hộ vệ bên người." Trung niên mặc long bào màu đen tự xưng ' trẩm ' không cần phải suy nghĩ cũng biết hắn là một vị hoàng đế.
"Ta thật không hiểu, ngọn gió nào lại đưa hoàng đế Nam Thiên Quốc đến chỗ năm người chúng ta hơn nữa còn đúng vào ngày quan trọng như hôm nay." Nữ nhân mặc thanh y màu trắng cũng đứng dậy, mỉm cười nhẹ giọng nói.
Tuy nhiên có thể nghe vào nàng tựa hồ giọng nói có chút xa cách, hơn nữa còn đè nén sự tức giận.
"Mộng viện trưởng cũng đừng nói chuyện với giọng nói như vậy, giúp người bình thường có thể giác tỉnh thú hồn không phải việc của trẫm hay sao, là một hoàng đế đây vốn là nghĩa vụ của trẫm." Trung niên nam nhân mặc trên người long bào mỉm cười nói.
"Đúng vậy, Mộng viện trưởng cũng không cần phải làm vẻ mặt đó, giúp người dân bình thường có thể thức tỉnh thú hồn là nghĩa vụ của hoàng đế, cho nên Mộng viện trưởng cũng không cần mang theo ác cảm với bệ hạ." Trung niên đạo sĩ mỉm cười nhìn hai người rồi nói.
"Hoàng đế bệ hạ đã đến tận đây cũng không phải chỉ để tán gẫu thôi đúng chứ." Nữ đạo sĩ liếc mắt trung niên mặc long bào rồi nói.
"Vẫn là Ngọc Thanh viện trưởng hiểu ta nhất, sở dĩ hôm nay ta có mặt ở nơi này là có một chuyện muốn thông báo." Trung niên mặc long bào gật đầu mỉm cười.
"Bệ hạ có việc gì cứ việc nói thẳng." Nữ nhân mặc thanh y màu trắng nhíu mày trả lời.
"Nếu đã như vậy, ta cũng không nói vòng vo làm gì cả, ta muốn các vị ở đây sửa đổi quy tắc đại hội." Trung niên mặc long bào nghiêm túc nói.
Căn phòng trong nháy mắt trở nên yên tĩnh cực kì, nữ nhân mặc thanh y màu trắng bỗng nhiên lên tiếng.
"Bệ hạ, quy tắc đại hội là do ngày xưa được đặt ra bởi năm vị viện trưởng đời đầu tiên, ta nghĩ hoàng đế bệ hạ sẽ không vô duyên vô cớ, muốn đổi là đổi đâu phải không." Nữ nhân mặc thanh y màu trắng cười lạnh.
"Tuy rằng ta và nàng không hợp nhau nhưng trong chuyện này bệ hạ nếu không cho ra một lời giải thích, e rằng ta cũng không thể đồng ý." Trung niên đạo sĩ cũng đột ngột mở miệng.
"Ý kiến của ta cũng giống như hai người bọn họ, nếu bệ hạ không cho ra một câu trả lời hợp lí, e rằng ta cũng sẽ không chấp nhận." Nữ đạo sĩ mở miệng thấp giọng trả lời.
"Ý kiến của hai vị lão nhân này chắc bệ hạ cũng không cần bọn ta nói ra." Nhắm mắt lão nhân cũng đột nhiên mở miệng.
"Ta biết, tuy nhiên năm nay tam công chúa, nhị hoàng tử và cả...!đại hoàng tử của ta cũng sẽ tham gia đại hội lần này, không biết như vậy có đủ yêu cầu để sửa đổi quy tắc đại hội hay chưa." Trung niên mặc đạo bào bắt đầu cười ha hả.
Cả căn phòng lại trở nên yên tĩnh một lần nữa, khác với lúc trước, thần sắc của mỗi người tràn đầy kinh ngạc, giật mình nhìn vào trung niên mặc long bào.
Một lúc sau, trung niên nam nhân mỉm cười gật đầu.
" Nếu lần này có cả hai vị hoàng tử cùng công chúa tham gia đại hội, quy tắc đại hội đương nhiên có thể sửa đổi, không biết ở đây bốn vị viện trưởng còn lại có ai phản đối hay không." Trung niên đạo sĩ mỉm cười gật đầu, cuối cùng quay sang nhìn bốn người còn lại.
"Đương nhiên, không biết bệ hạ muốn sửa đổi quy tắc đại hội thành như thế nào, chỉ cần không quá đáng, ta sẽ không phản đối." Luôn luôn khó chịu đối với trung niên mặc long bào, nữ nhân mặc thanh y cũng gật đầu.
Đồng dạng ba người còn lại cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
"Kì thật cũng không phải sửa đổi cái gì lớn lao ở đây cả, trẩm chỉ muốn sửa đổi vòng thi thứ hai thành vòng thi thứ nhất, còn vòng thi thứ nhất thì thành vòng thi thứ hai, các vị ở đây hiểu ý của trẩm chứ." Trung niên mặc long bào gật đầu mỉm cười rồi nói.
Năm người còn lại trong căn phòng nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, tất cả mỉm cười gật đầu.
"Nếu đã vậy thì trẩm vẫn còn công việc phải sử lí, các vị cứ tự nhiên." Trung niên mặc long bào mỉm cười quay đầu bước ra khỏi căn phòng, hai hộ vệ cũng đi theo đằng sau.
Trong căn phòng bây giờ chỉ còn lại năm người, cả năm người nhìn lẫn nhau.
"Không nghĩ tới năm nay hoàng đế Nam Thiên Quốc lại cho phép ba đứa con của mình gia nhập học viện, e rằng thiên hạ này sắp đại loạn." Đột nhiên, nữ đạo sĩ bỗng nhiên mở miệng.
"Các vị có cảm thấy vị tam công chúa kia đã tiên đoán được thứ gì rồi không?" Lão nhân râu dài thần sắc suy tư rồi mở miệng.
"Ta cũng nghĩ như vậy, e rằng vị tam công chúa đó đã thấy được thứ gì thú vị ở đại hội lần này, cho nên mới quyết định tham gia." Thanh niên đạo sĩ mỉm cười gật đầu.
Tương truyền Nam Thiên Quốc Hoàng Đế có sáu người con, mỗi người sinh ra điều đã định sẵn tương lai sẽ không giống người bình thường mà là ngao du cửu thiên thập địa.
Bên trong sáu đứa con, có ba vị là tình huống đặt biệt nhất đồng dạng cũng là thiên phú mạnh nhất hơn xa ba đứa trẻ còn lại.
Tam công chúa trời sinh sở hữu Chân Long Mệnh Cách, Cửu Thiên Chân Long Khí Vận, tương lai không cần suy đoán cũng biết chắc chắn nàng sẽ phi thăng đến thần giới.
Nhưng thứ làm người khác kinh sợ ở nàng không phải là Chân Long Mệnh Cách mà đó là thuật tiên đoán.
Tương truyền ngay từ nhỏ vị công chúa này đã có thể xem thấu tương lai bằng cách dùng thuật bối toán, vì vậy mà khiến cho những kẻ mưu hại nàng điều không có một kết cục tốt.
Tiếp đó là đến nhị hoàng tử, vị hoàng tử này trời sinh sở hữu Phượng Hoàng Mệnh Cách, Cửu Thiên Thần Phượng Khí Vận.
Phượng Hoàng Mệnh Cách chỉ xuất hiện ở trên thân nữ nhi, ban đầu hoàng đế còn tưởng rằng nàng là nữ nhi cho nên tự mình kiểm tra.
Nhưng khi kiểm tra thì thật sự mới phát hiện hắn thật sự là con trai, điều này khiến cho tất cả điều cực kì rối bời, cuối cùng suy đoán tiền thân kiếp trước của nhị hoàng tử là thân nữ nhi đầu thai nhằm trở thành nam nhân.
Phượng Hoàng Mệnh Cách một khi sinh ra điều sẽ bị người dân đòi chém, đòi giết những ai sở hữu Phượng Hoàng Mệnh Cách.
Vì khi nữ nhân sở hữu Phượng Hoàng Mệnh Cách người đó điều sẽ trở thành hại nước hại dân, tuy nhiên, nếu như nam nhân sở hữu Phượng Hoàng Mệnh Cách thì lại là chuyện khác.
Bao nhiêu công chúa của nước khác lần đầu gặp mặt nhị hoàng tử điều muốn trở thành phi tử của hắn, điều này xúc tiến hoà bình cho cả hai nước.
Cũng vì vậy mà nhị hoàng tử được bệ hạ cực kì sủng ái có thừa, ngay từ nhỏ đã sống trong sự hạnh phúc, người dân thì tràn đầy tôn kính đối với hắn, tuy nhiên, cũng vì vậy nhị hoàng tử lại không thể trở thành hoàng đế tiếp theo của Nam Thiên Quốc bởi vì hắn sở hữu Phượng Hoàng Mệnh Cách.
Cuối cùng là một đại hoàng tử, khác hẳn nhị hoàng tử cùng tam công chúa.
Đại hoàng tử từ khi sinh ra trên cơ thể xuất hiện một đại trận pháp phong ấn tất cả kinh mạch, đan điền của hắn.
Cũng từ nhỏ vị hoàng tử này không thể tu luyện nguyên lực nhưng mà thể phách của hắn thì càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Đến năm mười hai tuổi nghĩa là cách bây giờ ba năm về trước, trận pháp trên cơ thể của đại hoàng tử biến mất.
Ngày thức tỉnh thú hồn, đại hoàng tử bị nhận ra bản thân sở hữu Thái Cổ Thánh Thể, trời sinh lực lượng lớn vô cùng, càng là sở hữu tam đại dị tượng.
Hắn chỉ dùng ba năm đã đuổi kịp Nhị Hoàng Tử cùng Tam Công Chúa thực lực và cũng đã được chọn trở thành thái tử, hoàng đế đời tiếp theo.
Bản thân Nam Thiên hoàng đế có sáu đứa con, bên trong có ba đứa con trai cũng chỉ có đại hoàng tử là có đủ điều kiện để trở thành hoàng đế, tam công chúa tuy rằng sở hữu Chân Long Mệnh Cách, tuy nhiên là thân nữ nhi vì vậy đồng dạng không hợp cách để trở thành hoàng đế.
Cho nên đại hoàng tử điều bị quản lí cực kì chặt chẽ, hoàng đế càng cực kì nghiêm khắc với hắn.
Đại hoàng tử cũng không làm cho hoàng đế khắc vọng, ngày đêm miệt mài tu hành, chuyên cần học tập đế vương đạo.
Năm người bọn họ nhớ lại lời tương truyền thì cùng nhau lắc đầu thở dài, Nam Thiên Quốc hiện tại cứ như mặt trời đang mọc không thể nào suy toàn được.
Chỉ cần hai vị hoàng tử không chết, tam công chúa không gả ra bên ngoài e rằng Nam Thiên Quốc khí số ít nhất còn tồn tại hàng triệu năm nữa.
"Dương tổng quản có ở ngoài cửa hay không." Thanh niên đạo sĩ hướng về cánh cửa phòng kiêu gọi.
"Ta vẫn luôn ở đây, thưa năm vị viện trưởng." Từ ngoài cửa đi vào thanh niên cung kính hướng năm người hành lễ.
"Làm phiền Dương tổng quản hướng về người chủ trì đại hội, bảo rằng chúng ta có việc tìm hắn." Thanh niên đạo sĩ mỉm cười nói..