Thú Thần Tu Tiên
Tác Giả: Tử Trúc Đại Sĩ
-----oo0oo-----
Chương 347: Vương tử Hải thú
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc + qv2907 --- 4vn.eu
Sưu Tầm By deathstar --- 4vn.eu
Dù là ở dưới Bắc Đẩu Kiếm Trận, bạch tuộc bị khí tức băng hàn cùng uy áp kiếm trận áp chế toàn diện, nhưng thân thể nó có tính mềm dẻo rất mạnh, có thể biến đổi thân hình giảm đi công kích từ kiếm trận. Tay của nó vốn đã dài mấy thước, hơn nữa còn có thể kéo dài ra thêm, đảo mắt cánh tay đã dài ra mười mấy thước, vươn đến trước người Bạch Như Ngọc.
Bạch Như Ngọc vội vàng gọi ra Huyền Băng Tráo bảo vệ mình, đồng thời tăng mạnh thế công của kiếm trận. Lúc này bốn cánh tay của bạch tuộc đã chộp vào Băng Tuyết Kiếm, tuy rằng tay của nó có thể thừa nhận được lưỡi kiếm sắc bén nhưng công kích mạnh nhất của Băng Tuyết Kiếm không phải dựa vào sự sắc bén của phi kiếm, mà là công kích thuộc tính băng hàn từ Huyền Băng, cánh tay của bạch tuộc lập tức bị đóng thành cột băng.
Tay của bạch tuộc chộp lên Huyền Băng Tráo, cũng bị Huyền Băng lạnh buốt đóng băng lại. Tuy rằng bạch tuộc không có linh trí cao, nhưng cũng hiểu con mồi trước mắt rất nguy hiểm, vội vàng co rụt tay về định trốn xuống biển sâu. Nhưng mà tay của nó giống như bị dính chặt, không cách nào rút ra khỏi Huyền Băng Tráo.
Thân thể bạch tuộc bị khí tức lạnh băng từ kiếm trận dần dần biến thành cứng ngắc, vốn phương thức chống đỡ công kích của nó là co rút thân thể biến hình, cùng lúc này thân thể cứng lại, cũng mất đi tính mềm dẻo, không còn giảm đi thế công của kiếm trận.
Bạch tuộc cảm thấy nguy hiểm, lúc này quyết định bỏ qua bốn cánh tay bị Huyền Băng Tráo dính chặt, chỉ thấy ở gốc bốn cánh tay của nó chợt lóe hào quang màu xanh, cánh tay liền tróc khỏi gốc. Đây là thần thông hộ mệnh truyền thừa của bạch tuộc, bốn chi từ bỏ có thể mọc trở lại trong tương lai, chỉ là không bằng thần thông tự lành của kỳ nhông có thể tái sinh ngay lập tức.
Bạch tuộc vứt bỏ bốn cánh tay, đã tốn thương nhiều khí huyết, nó không dám ngừng lại mà lập tức bỏ chạy về phía đáy biển. Nhưng mà lúc này kiếm trận mới thể hiện ra uy lực của nó, bạch tuộc bị uy áp của kiếm trận, nước biển xung quanh như đọng lại, khiến nó không cách nào bơi đi được.
Bạch tuộc đương nhiên không rõ nguyên nhân vì sao, nhưng nó còn có tuyệt chiêu chạy trối chết. Nó há mồm phun ra một đoàn sương mù màu đen, sương đen nháy mắt tràn ngập không gian kiếm trận, Bạch Như Ngọc lập tức cảm giác mất đi liên hệ với Băng Tuyết Kiếm. Sương đen này là thần thông truyền thừa của bạch tuộc, có tác dụng ngăn cản cảm giác, thần thức tự nhiên không thể khống chế được phi kiếm bao quanh sương đen.
Băng Tuyết Kiếm mất đi chỉ huy liền mất đi uy lực của kiếm trận, lực cản ngoài thân thể bạch tuộc lập tức biến mất, lúc này nó sẽ lập tức trốn xuống đáy biển sâu. Nhưng lúc này Long Tiêu Diêu tế ra Tam Tài Kiếm, ba thanh phi kiếm nháy mắt đâm xuyên thân thể bạch tuộc.
Thân thể bạch tuộc dù có tính mềm dẻo có thể giảm đi công kích từ bên ngoài, nhưng cũng có cực hạn nhất định. Trước mặt chênh lệch thực lực tuyệt đối, lực phòng ngự bản thể nó căn bản không bị nhìn tới. Tam Tài Kiếm chính là cổ bảo trung phẩm, lực công kích mạnh mẽ dù là yêu thú cấp tám cũng không thể thừa nhận nổi, phòng ngự thân thể bạch tuộc cấp sáu ở trước mặt Tam Tài Kiếm giống như một tờ giấy mỏng, đã bị chọc thủng trong nháy mắt.
Lúc này sương đen dần tiêu tán, Bạch Như Ngọc lại khôi phục khống chế Băng Tuyết Kiếm. May mắn sương đen này chỉ có tác dụng ngăn cản giác quan, không có hiệu quả ăn mòn, phi kiếm không bị tổn hại.
Long Tiêu Diêu thu hồi thi thể bạch tuộc, nói với Bạch Như Ngọc:
- Như Ngọc, vừa rồi nàng không nên tùy tiện đến gần yêu thú. Nếu nó là yêu thú cấp tám, nàng sẽ rơi vào nguy hiểm. Khi giao chiến phải căn cứ hành động của kẻ địch mà điều chỉnh sách lược của mình, nàng không phải không biết tác dụng của sương đen bạch tuộc phun ra, nên khống chế phi kiếm tránh ra trước. Nếu khói đen kia có tính ăn mòn, hiện giờ phi kiếm của nàng đã bị tổn hại, thậm chí bị hỏng hoàn toàn.
Nhìn Bạch Như Ngọc gật đầu nghe rõ, Long Tiêu Diêu lại phân tích chi tiết những sai lầm trong lúc nàng giao thủ, cùng giảng giải thêm một bước về thời cơ cùng phương pháp khống chế lấy trận bàn phát động Pháp trận. Sau đó để Bạch Như Ngọc tu luyện khôi phục trên phi kiếm do hắn khống chế, còn hắn lại khống chế phi kiếm tiếp tục tìm kiếm tung tích yêu thú.
Long Tiêu Diêu dẫn Bạch Như Ngọc không ngừng tìm kiếm tung tích yêu thú trên biển, yêu thú bậc thấp cấp sáu trở xuống đều do Bạch Như Ngọc ra taêu thú cấp bảy là do Kim Xà phối hợp Bạch Như Ngọc ra tay. Kim Xà là cá chép chuyển hóa thành, hành động trong nước không chút ảnh hưởng. Yêu thú cấp tám thường đều do Long Tiêu Diêu ra tay, tuy nhiên hắn cố ý để Bạch Như Ngọc khống chế con rối ma hóa diệt hai yêu thú cấp tám, làm quen kỹ xảo thao tác con rối.
Đảo mắt mà hai người đã trải qua hai năm săn bắt yêu thú, trước sau Bạch Như Ngọc diệt mấy trăm con yêu thú, cuối cùng có thể độc lập giết được yêu thú cấp bảy. Chẳng những năng lực thực chiến tăng mạnh, cũng để nàng hiểu rõ sâu sắc thuộc tính Ngũ hành, bình cảnh tu luyện cũng tự nhiên biến mất.
Theo năng lực thực chiến của Bạch Như Ngọc tăng lên, hai người đã xâm nhập hải vực do yêu thú cấp bảy cấp tám chiếm cứ. Phát hiện Bạch Như Ngọc đã đột phá bình cảnh tu luyện, lúc này Long Tiêu Diêu quyết định dẫn Bạch Như Ngọc trở về Tinh Túc Chủ Đảo.
Lúc này hai người cách hòn đảo cấp một gần nhất cũng hơn vạn dặm, Long Tiêu Diêu vì chuẩn bị nhiều thức ăn cho linh sủng, trên đường về cũng bay ở tầng thấp, tiếp tục tìm diệt yêu thú.
Long Tiêu Diêu vừa mới bắt đầu phi hành trên mặt biển quay trở về, đáy biển đột nhiên nhảy lên hai con yêu thú bạch thuộc cấp tám cùng một con bạch thuộc cấp bảy. Ở mảnh hải vực này hai người thường xuyên gặp được bạch thuộc, có thể tính là yêu thú dưới nước quen thuộc nhất.
Bạch tuộc đạt tới cấp bảy, có thể dựa vào phản lực phun ra nước biển mà lao lên mặt biển; bản thân bạch tuộc có thể thay đổi màu sắc, khi đạt đến cấp tám có thể kích hoạt thần thông truyền thừa biến sắc đến cảnh giới cao nhất, có thể biến đổi hoàn toàn thành màu sắc giống như hoàn cảnh. Thậm chí biến thành trạng thái trong suốt, thu liễm khí tức rồi thì căn bản không thể phát hiện ra, là phương thức đánh lén tuyệt hảo.
Chẳng qua Long Tiêu Diêu gặp qua bạch tuộc cấp tám đánh lén một lần, vẫn duy trì thói quen vận dụng Thần Mục dò tìm yêu thú ở trên biển. Thần thông biến sắc ẩn nấp của bạch tuộc tuy rằng kỳ diệu, nhưng không cách nào giấu qua được Chân Thực Nhãn nhìn thấu mọi ảo giác, cho nên hắn cũng không lo bị đánh lén.
Tuy nhiên ba con bạch tuộc lần này lại không chọn phương thức đánh lén, mà là phóng từ đáy biển lên trực tiếp phát động vây công Long Tiêu Diêu. Long Tiêu Diêu nhanh chóng bay lên cao tránh thoát bạch tuộc đột kích, gọi ra Quy Nguyên Kiếm Trận vây khốn ba con bạch tuộc này.
Bạch tuộc cấp tám có cánh tay càng cường tráng hơn, chẳng những có lực lượng mạnh mẽ, tính dẻo cũng tăng lên diện rộng, dù là Pháp bảo cực phẩm cũng khó cắt đứt được. Chẳng qua lực công kích Quy Nguyên Kiếm Trận của Long Tiêu Diêu ngang với cổ bảo thượng phẩm, dù là tôm hùm cấp tám có lực phòng ngự vang danh cũng không thể chống đỡ, bạch tuộc tự nhiên càng không phải nói.
Tu vi của Long Tiêu Diêu thăng cấp đến Nguyên Anh trung kỳ, thực lực bản thân đã không kém gì yêu thú cấp tám, huống chi còn có thể sử dụng Pháp khí, đảo mắt đã giết ba con bạch tuộc kia. Nhưng mà ngay khi con bạch tuộc cấp bảy chết, một bóng hư ảo xuất hiện giữ hư không, hung tợn quát:
- Nhân loại đáng chết, tại sao ngươi dám giết con của Bát Trảo Vương ta.