Thú Thần Tu Tiên
Tác Giả: Tử Trúc Đại Sĩ
-----oo0oo-----
Chương 423: Thú hồn cấp mười
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc + qv2907 --- 4vn.eu
Sưu Tầm By deathstar --- 4vn.eu
Long Tiêu Diêu biết mê cung hẳn là càng vào sâu, thực lực của hộ vệ càng mạnh. Hắn lần đầu tiên phát hiện thú hồn của yêu thú cấp mười Hồng Hồ, tuy nhiên hắn biết rằng đã từng bước đến gần khu vực trung tâm mê cung. Tuy rằng yêu thú cấp mười thực lực bất phàm, nhưng hắn ở Ngoại Hải đã từng giết chết qua Ban Lan Hải Mã cấp mười thực thể, nên cũng không sợ hồn thể của Hồng Hồ.
Hồng Hồ thuộc loại yêu thú thuộc tính hỏa, có được thần thông mạnh nhất cũng là loại ảo thuật. Hồng Hồ nhìn thấy Long Tiêu Diêu liền lập tức phóng tới phía hắn. Tuy nhiên, Hồng Hồ tới trước cách hắn năm thước lại dừng lại thân hình, không nhúc nhích theo dõi hắn.
Hồn thể Hồng Hồ hư ảo chẳng những ngưng thực, hơn nữa rất thật, nhìn qua cùng thực thể yêu thú không có gì khác nhau, lớp da lông màu đỏ lửa giống như hỏa diễm thiêu đốt, cặp mắt đen nhánh đảo lên đảo xuống láo liên.
Hồng Hồ khác với Cửu Vĩ Thiên Hồ, cái đuôi của nó không có công năng thần kỳ như Thiên Hồ, chủ thể thi triển ảo thuật là ánh mắt của nó, chỉ cần ánh mắt nhìn vào mắt Hồng Hồ thì sẽ bị ảnh hưởng ảo thuật của Hồng Hồ.
Long Tiêu Diêu tiến vào mê cung vẫn luôn thi triển Thần Mục Kim Tình, hai mắt hắn cùng con mắt đen nhánh của thú hồn Hồng Hồ chạm nhau, CŨNG vẫn bị ảnh hưởng trong phút chốc, hắn cảm giác như thân mình rơi vào giữa một vùng biển lửa, VÙNG biển lửa đó rất chân thật, nhiệt độ cực nóng cũng đốt cháy thân thể hắn, khiến hắn cảm giác đau đớn thấu xương.
Cũng không phải là thần thông Thần Mục Kim Tình mất đi hiệu lực, mà ảo thuật của Hồng Hồ quá mức huyền diệu, hơn nữa, tu vi của thú hồn Hồng Hồ cao hơn nhiều so với Long Tiêu Diêu. Tuy rằng thú hồn bởi vì là hồn phách thể mà thực lực kém xa so với thực thể thú hồn, nhưng ảo thuật gần như không cần phối hợp với bản thể, lúc này thú hồn Hồng Hồ thi triển ảo thuật trên cơ bản không khác gì thực thể Hồng Hồ.
Mặc dù Thần Mục Kim Tình kỳ diệu, nhưng cũng không mạnh hơn ảo thuật của Hồ tộc, so về phẩm chất thần thông cũng chính là so thực lực. Tuy rằng Thần Mục Kim Tình có hiệu quả khắc chế đối với ảo thuật, nhưng thực lực của yêu thú cấp mười lại hơn xa Long Tiêu Diêu. Nếu đối phương chỉ là cấp chín, có lẽ mắt thần có thể bằng vào hiệu quả khắc chế chống đỡ được, nhưng đối mặt với ảo thuật của thú hồn cấp mười, mắt thần của Long Tiêu Diêu cũng có vẻ không đủ sức.
Long Tiêu Diêu vừa rơi vào ảo cảnh, cặp mắt của thú hồn Hồng Hồ dường như bao phủ dưới một tầng sương mù, từ trong mắt của nó lóe ra hào quang quỷ dị. Hồ tộc bậc cao càng thích dùng ảo thuật chế địch, thậm chí khinh thường vận dụng vũ lực. Cái gọi là lừa người chết không đền mạng chính là khắc họa về Hồ tộc, chúng nó hy vọng dùng ảo thuật nhuần nhuyễn làm cho đối thủ rơi vào điên cuồng cho đến chết. Lúc này thú hồn đang không ngừng tăng cường ảo thuật.
Nhưng ngay lúc Long Tiêu Diêu rơi vào ảo cảnh, A Di Đà Phật Châu dưới cổ hắn liền phóng ra hào quang thánh khiết, đồng thời, một cỗ khí tức Phật môn truyền vào trong cơ thể hắn. A Di Đà Phật Châu cũng không phải là pháp khí bình thường, mà là một kiện chí bảo của Phật môn, đúng là khắc tinh trời sinh của ảo thuật. Hắn lập tức từ trong ảo cảnh tỉnh táo lại.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Tam Tài Kiếm cùng Bách Phong Kỳ, đồng thời thi triển ra Lạc Lôi Quyết cùng Băng Lăng Quyết. Đối phương là thú hồn thuộc tính hỏa, Huyền Băng Quyết có được hiệu quả khắc chế cường đại đối với thú hồn thuộc tính hỏa, hắn có được toàn bộ thuộc tính linh căn, tự nhiên sẽ lựa chọn Pháp kỹ đối phó đúng đối tượng.
Hồng Hồ không nghĩ tới Long Tiêu Diêu có thể giãy thoát khống chế ảo thuật của mình, đột nhiên đánh úp lại gió xoáy, lôi điện và băng tiễn, khiến nó trong nháy mắt rơi vào khốn cảnh, ba loại công kích này đều là nhằm công kích vào thú hồn Hồng Hồ: phong, lôi thuộc loại công kích nhằm vào hồn phách, mà thuộc tính băng lại là công kích nhằm vào thuộc tính hỏa, những thứ này đều có lực sát thương thật lớn đối với Hồng Hồ.
Đột nhiên lôi điện giáng xuống lấy Hồng Hồ làm trung tâm bao phủ phạm vi hơn mười thước. Lôi điện mau lẹ khiến nó hoàn toàn không thể né tránh, chỉ có thể dùng yêu kỹ của bản thân chống lại. Toàn thân nó lập tức dấy lên ngọn lửa hừng hực. Thú hồn cấp mười quả thật ẩn chứa năng lượng thật dồi dào, nhưng con thú hồn này là Hồng Hồ, cũng không phải là Hỏa Hồ nổi danh với thuộc tính hỏa, hỏa diễm của nó chỉ là thuộc tính hỏa bình thường.
Thuộc tính hỏa vốn lực phòng ngự yếu kém, lôi điện lại là thuộc tính lực công kích mạnh nhất, mà lúc này Long Tiêu Diêu dùng toàn lực ra tay, thi triển lôi điện dung hợp với thiên phú Thần Lôi cùng năng lượng kiếp lôi, uy lực không phải là nhỏ. Tuy rằng Hồng Hồ bao bọc trong vòng bảo hộ của hỏa diễm, nhưng dưới lôi điện không ngừng xâm nhập, vòng phòng hộ hỏa diễm bên ngoài thân Hồng Hồ lập tức bị xuyên thấu, hồn thể cũng bị xé mở mấy đường.
Băng Lăng Quyết thi triển đúng lúc, giữa không trung bắn xuống mấy chục mũi băng lăng, hỏa diễm trên thân Hồng Hồ lập tức trong hơi lạnh của băng lăng dần dần ảm đạm, mà băng lăng cũng bị hỏa diễm làm tan rã dần dần. Tuy nhiên, trên băng lăng còn kèm theo Huyền Âm Minh Hỏa phóng thích khí tức u hàn, làm cho hồn thể của Hồng Hồ cũng xuất hiện một chút đông cứng lại.
Gió xoáy cũng đúng lúc này thổi đến trước thân mình Hồng Hồ, phong nhận xé rách hồn thể Hồng Hồ, lập tức từ trên thân thể của nó kéo xuống từng đợt từng đợt hồn thể màu đỏ. Hồng Hồ chung quy là yêu thú dùng ảo thuật là việc chính, yêu kỹ và sức chiến đấu của nó đều rất bình thường, lực phòng ngự của nó lại thuộc vào hạng yếu kém, sau khi ảo thuật mất đi hiệu lực, nó lập tức bị rơi xuống thế yếu.
Lúc này Hồng Hồ thi triển phương pháp phân giải hồn thể tránh né bỏ chạy. Trong nháy mắt hồn thể của Hồng Hồ phân tán thành cả ngàn tia hồn phách thật nhỏ, còn hồn hạch của nó thì bay tới hướng bên cạnh sườn Long Tiêu Diêu.
Thú hồn thủ vệ trong mê cung cũng khác biệt với yêu thú bên ngoài, nhiệm vụ của chúng chính là thủ vệ một thông đạo nào đó, căn bản không có ý tưởng bỏ chạy như các loại yêu thú bình thường. Khi đã thiết đặt ra cấp bậc thủ vệ mê cung, tầm quan trọng của trách nhiệm thủ hộ vượt qua sinh mệnh của thú hồn.
Hồng Hồ bay tới bên cạnh cách Long Tiêu Diêu chừng hơn ba thước, thân thể một lần nữa tụ hợp lại. Mới vừa hình thành hình dạng cái đầu, nó lại tiếp tục phát động ảo thuật. Tuy nhiên, Hồng Hồ tuy rằng cũng dùng thủ đoạn công kích ảo thuật là chủ yếu, nhưng vẫn không thể sánh được với Cửu Vĩ Thiên Hồ, ảo thuật của nó rất đơn điệu, uy lực tự nhiên cũng không thể so với Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Hồng Hồ vừa tụ thành hình cái đầu, cặp mắt của nó phát ra tia sáng quỷ dị, lại khiến cho Long Tiêu Diêu giống như ngâm mình trong biển lửa. Tuy nhiên, lần này hắn bị lạc thần cũng chỉ trong nháy mắt, khí tức của A Di Đà Phật Châu phát ra còn sót lại trong cơ thể hắn, giúp hắn không có hoàn toàn sa vào trong ảo cảnh như lần trước.
Mà A Di Đà Phật Châu trong nháy mắt Long Tiêu Diêu rơi vào ảo cảnh, lại lần nữa tản phát ra khí tức Phật môn, giúp thần trí hắn nhanh chóng khôi phục thanh tĩnh, nhanh chóng triển khai công kích vào Hồng Hồ. Như trước là Bách Phong Kỳ cùng Tam Tài Kiếm, như trước là Lạc Lôi Quyết cùng Băng Lăng Quyết.
Hồng Hồ lại bị lôi điện cùng băng lăng bao phủ, mà lúc này, hồn thể của Hồng Hồ chưa ngưng tụ hoàn toàn, điều này làm cho nó chẳng những khó có thể nhanh chóng thi triển tiếp thần thông tán tụ di chuyển hồn thể, hơn nữa lực phòng ngự CŨNG giảm xuống trên diện rộng.
Hồn thể không thể ở trạng thái phân tán trong thời gian dài, những bộ phận hồn thể phiêu tán kia nếu qua thời gian lâu dài không thể một lần nữa hội tụ lại, sẽ thật sự tiêu tán trên không trung. Hồn thể của thú hồn mặc dù có thể thông qua tu luyện tái sinh lại, nhưng cũng cần tiêu phí rất nhiều thời gian và hồn nguyên. Hồng Hồ không chịu vứt bỏ hồn thể để di chuyển tránh né lần nữa, mà lại dùng hỏa diễm hộ thể chống đỡ công kích.
Lực phòng ngự của hồn thú Hồng Hồ rốt cuộc không đủ cường đại, hồn thể Hồng Hồ bị xé rách. Thế nhưng hồn hạch của Hồng Hồ lại lóe ra hồng quang chói mắt, lập tức Long Tiêu Diêu lại rơi vào trong ảo cảnh hỏa diễm.