Thu Thiên Mau Đến Đây


Lưng Thu Thiên đột nhiên cứng đờ, sau một lát mới chậm chạp quay người lại, mới phát hiện mẹ Giang không biết đã đứng sau lưng mình từ lúc nào. Vừa ngâm nga bài hát, vừa từ ái nhìn cô.
"Mẹ, mẹ đang ở đây làm gì?"
Mẹ Giang trừng mắt nhìn, nhớ đến mình nhẹ nhàng bước đến phòng của con gái, vừa đúng lúc nhìn thấy con gái mình đang trò chuyện với Văn Hiên trong trò chơi, lại nhớ đến những chuyện tốt đẹp trước đây.
Vì vậy, nhất thời kích động, liền thốt lên hai câu hát.
"Không có việc gì đâu, nha đầu, con cứ tiếp tục, tiếp tục." Nói còn chưa dứt lời, mẹ Giang mụ đã nhanh chóng rời khỏi phòng của Thu Thiên, còn thân thiết giúp cô đóng cửa lại.
Con gái, mẹ ủng hộ con bắt lấy Văn Hiên!
Thu Thiên nhìn cánh cửa phòng đóng lại một lúc lâu, lúc này mới quay người lại.

Đúng thật là, vừa rồi cô bị giật mình.
Vừa rồi cô đang còn nghĩ đến chuyện, Tây Hồ là bí mật của cô trong trò chơi, bên tay liền vang lên ca khúc ký ức màu hồng, cô không bị dọa sợ thì mới lạ?
Nhưng mà. . . Mẹ lần này dường như rất hăng say.
Lần trước là con trai của một dì chủ nhiệm khoa nhi ở bệnh viện, cô vội vàng lấy lý do bận học tập gặp mặt sau, người đó bỏ qua.
Lần trước đó nữa bạn học thời đại học của mẹ, con trai đang du học ở nước ngoài, sau khi người ta cô cố tình hỏi QQ là gì xong, bị người ta xa lánh.
Còn có lần trước trước đó nữa, con trai của cấp trên của mẹ, nghe thấy cô đột nhiên ở giữa đường niệm kinh xong, lấy lý do không xứng rồi từ chối cô.
Cô cũng không phải là hàng hóa không tiêu thụ được, cũng không phải hoa tàn ít bướm, tại sao lại muốn đem cô bán đi sớm như vậy?
Thật là càng nghĩ càng rắc rối.
Thu Thiên nhìn Bạch Y Kiếm Khách trong màn hình đang hăng say giết quái, hai mắt linh động xoay vòng.
Lần này, đến lượt người tên Văn Hiên này.
Mặc kệ anh ta lấy phương thức gì để xuất hiện, lấy trạng thái gì để đến gần cô...cô cũng sẽ khiến cho anh ta chủ động vẫy tay nói bai bai .
Thu Thiên khẽ cong môi lên, tình thế bắt buộc cười.
Văn sư huynh đang ra sức cầm kiếm giết quái đột nhiên giật mình, bạch y hiệp khách dừng lại tại chỗ; lúc vừa rồi, tại sao hắn cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua? Nhưng mà bây giờ hắn đang ở trong phòng ngủ, chẳng lẽ hắn bị ảo giác rồi?
Lại lại thiếu nữ áo tím bên cạnh, lưu loát múa kiếm, hào quang màu tím nhạt lóe lên quái vật xung quanh đồng loạt ngã xuống.

Hắn không khỏi lắc đầu cười nhạo mình, nhất định là do hắn nghĩ quá nhiều.
Văn Hiên cũng không muốn nghĩ nhiều, Thu Thiên căn bản không để ý, nhưng mà người con trai khác để ý.
Sau khi đóng khung chát xong, vẫn luôn đăm chiêu như có gì suy nghĩ đứng ở sương tây thôn, ngay đến cả Tiêu Sái ở kênh chát riêng nói chuyện với hắn nửa ngày cũng không phát hiện.
Tiêu Sái đau thương, trực tiếp chạy đến trong nhóm QQ khóc lóc kể lể.
"555555555, Tứ ca không để ý ta...ta đau lòng quá đau lòng quá
"
Thanh Sơn Bạch Lang vui vẻ, gửi đến một biểu cảm một kẻ cơ bắp cuồn cuộn đôi tay chống nạnh nhìn trời cười lớn: "Ngươi là một YD hàng hóa, lão Tứ không để ý tới ngươi là đúng rồi!"
Tiêu Sái lập tức phản kích: "Tại sao chứ! Ta yêu Tứ ca! Lão Nhị ngươi ghen tỵ ta vẫn luôn yêu Tứ ca!"
Thanh Sơn Bạch Lang: "Ta nhổ vào! Đó là ta sợ lão tứ bị ngươi làm bẩn thôi!"
Nói đi nơi khác mừng năm mới, lại đột nhiên lại trở về, trở về không tính, còn thừa dịp hắn về nhà cùng mẹ đón năm mới mà trở về.

Vừa xuống xe lửa đã chạy thẳng đến phòng của Lão tứ, nếu không phải mẹ già hắn nói nếu đi sẽ đánh chết hắn, thì hắn đã sớm chạy đến để cứu vớt lão Tứ rồi! Lão Tứ, ngươi nhất định phải chịu đựng đó!!
"Hai người các ngươi đặc biệt lắm mồm." Lão Tam lịch sự chen vào một câu "Lão Tứ đến đây."
Haz? Lão Tứ tại sao lại không ở cùng một chỗ với Thu Thiên MM, lại chạy vào trong nhóm Q tìm bọn họ thế này?
Tiêu Sái móc khăn tay ra xoa xoa khóe mắt: "Tứ ca quả nhiên không quên mất tình cảm trong sáng giữa huynh đệ chúng ta!"
Tây Hồ tiến vào nhóm Q câu nói đầu tiên là: "Đem đổi tên bang hội thành Thu Ý Nồng*."
(*) ý anh Tây Hồ là bày tỏ với Thu Thiên, cũng là tên 1 bài hát
Thu. . . Thu Ý Nồng? ? ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận