Thư Tình Của Ngài Thẩm


Thẩm Mộ Bạch nghiêng người nghe điện thoại, một tay vuốt ve mái tóc bên tai cô, muốn vuốt phẳng những sợi tóc rối.

"Các anh đã về rồi à?" Thẩm Mộ Bạch lên tiếng hỏi.

Sau đó lại nói: "Có chuyện gì thì đợi tôi qua đó rồi nói.

"
Bạch Duy Y nghe không rõ người bên kia điện thoại nói gì nhưng giọng điệu có vẻ là của Chu Diên.

Cô nằm trong lòng anh, không dám nhúc nhích.

Anh nghe điện thoại xong thì vỗ nhẹ vào lưng Bạch Duy Y, nhẹ giọng nói: "Dậy đi, lát nữa ăn sáng xong anh đưa em về.

"
Bạch Duy Y nhìn ra ngoài cửa sổ, thời tiết bên ngoài rất đẹp, có lẽ vì cơn mưa ngày hôm qua đã rửa sạch, bầu trời và vạn vật như được gột rửa, lúc này bên ngoài nắng chói chang, rực rỡ.

!

Khi giáo sư Tôn trở về, thời gian thực tập của họ cũng sắp kết thúc.


Vì công việc khảo cổ trước đó, thời gian gấp, nhiệm vụ nặng nề.

Cục trưởng Triệu chưa tận tình tiếp đón, bây giờ công việc đã kết thúc, cục trưởng Triệu liền dẫn theo một số nhân viên của cục văn vật, tổ chức tiệc cảm ơn để đáp tạ giáo sư Tôn.

Cục trưởng Triệu cũng mời Thẩm Mộ Bạch cùng tham gia.

Thực ra ông ta có ý riêng, bởi vì khi giáo sư Tôn và những người khác đến, đã xảy ra chuyện học sinh ngất xỉu, tình cờ lại gặp lúc huyện trưởng đi thị sát.

Ông ta không phải không muốn giải thích nhưng Thẩm Mộ Bạch đã nói một câu: "Làm tốt công việc của mình, còn hơn nhiều lời giải thích.

" khiến ông ta không nói nên lời, bữa tiệc này chủ yếu là muốn cứu vãn hình ảnh của mình trong lòng Thẩm Mộ Bạch.

Địa điểm ăn uống tựu tại khách sạn gần đó, giáo sư Tôn dẫn những người khác đi trước, Bạch Duy Y và Dương Hy mới đi sau, khi họ đến, cục trưởng Triệu và những người khác đã ngồi trong phòng riêng.

Bạch Duy Y nhìn quanh một vòng, người không nhiều lắm, đều là những người quen biết trong công việc.

Cục trưởng Triệu sắp xếp giáo sư Tôn ngồi ở vị trí chủ tọa, mình ngồi cạnh giáo sư Tôn, cô Từ ngồi cạnh cục trưởng Triệu, còn có cả Tiểu Lưu phụ trách tiếp đón họ trong suốt quá trình thực tập.

Bạch Duy Y không thích những nơi quá ồn ào, định tìm một chỗ ngồi ở góc khuất.


Cô vừa mới ngồi xuống, Thẩm Mộ Bạch dẫn theo Chu Diên mới chậm rãi đến.

Anh vừa xuất hiện, cục trưởng Triệu vội vàng đứng dậy, những người khác thấy thế cũng đồng loạt đứng dậy.

Khi anh bước vào, anh nhìn thấy cô ngay, hai người nhìn nhau trong không trung nhưng không nói gì.

Bạch Duy Y nhìn thấy anh, tuy có hơi ngạc nhiên khi anh đến nhưng cũng không biểu hiện quá rõ ràng.

Cục trưởng Triệu niềm nở chào đón anh, mời anh ngồi cạnh giáo sư Tôn.

"Tiểu Thẩm đến rồi.

" Giáo sư Tôn cười mị mị nói.

"Tiểu Bạch, lại đây ngồi.

" Giáo sư Tôn lại giơ tay gọi cô qua ngồi.

"Huyệи trưởng Thẩm còn đưa cháu đến bệnh viện, tối nay phải cảm ơn huyệи trưởng Thẩm cho tử tế.

"
Thẩm Mộ Bạch nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy ý cười nhưng không nói gì từ chối, chỉ đưa tay kéo ghế bên cạnh ra, đợi cô qua.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận